Em Chẳng Phải Đồ Ngốc

Điệu: Điệu Ballad
Tone: [G]
[G] Giơ bàn tay chạm khẽ bờ môi [D] và cho tiếng yêu.
Tình đã ngập [Em] tràn nơi con phố dài khi lần [C] đầu mình hẹn nhau.
[G] Mắt tìm nhau và say đắm [D] với bài nhạc tình mà lần đầu [Em] tiên em viết trao tặng riêng [C] anh.
[Am] Em vẫn đang chìm đắm.
[Cm] Vào giai điệu bên cạnh nhau.
[G/B] Thế mà giờ đây chỉ còn riêng em với nỗi cô đơn hao gầy.
[Am] Em hỏi anh như thế, [Cm] có phải là mình đã hết?
[G/B] Thế mà anh vẫn lặng im để em loay [C] hoay đi kiếm câu trả [D] lời.
Em lục tìm những kí ức.[G]
Ngày ta vẫn có [D] nhau, vì giờ ta vẫn bên [Em] nhau.
Mà tình phai, người bỏ [C] đi.
Xin anh đừng cố [G] níu kéo được gì khi lời [D] yêu trao nhau là trò đùa.
[Em] hãy bước ra khỏi, cuộc đời [C] em đã gây dựng.
Em chẳng phải đồ [G] ngốc...eh [D] eh
Em chẳng phải đồ [Em] ngốc...eh [C] oh
Em chẳng phải đồ [G] ngốc...eh [D] eh
Em chẳng phải đồ....[Em] ngốc. [C]

Bình luận