Cay Đắng Bờ Môi

Điệu: Điệu Blues
Tone: [G]
Tôi có người [G] tình, bỏ lại nơi [E] phố ngày [Am] xưa.
Một [Em] ngày chim rủ chiều [D] mưa, ngậm ngùi xa cánh đồng [G] xưa.
Ra [Bm] đi tôi nhớ thương [G] người, nghẹn ngào cay đắng bờ [C] môi.
Ai [Am] ngăn dòng nước trôi [D] về, ai nào có thấu lòng [G] tôi.
Tôi [D] có một [G] người, một [Em] người yêu dấu mà [Am] thôi.
Nụ [Em] cười duyên dáng thật [D] tươi, rạng ngời trong nắng bình [G] minh.
Khi [Bm] đi đau đớn vô [G] ngần, dòng đời không có mùa [C] xuân.
Ai [Am] ngăn dòng nước trôi [Bm] về, cho [D] dòng nước cuốn bờ [G] đê...[D] ...[G] .
[C] ơi ơi [G] hò... gió [C] đưa cành [E] lá râu [Am] rầu,
Tiếng [Bm] ai than thở nghe [Em] nặng lòng [Am] nhau.......[D] ..
[C] ơi ơi [G] hò... bến [C] sông con [E] nước mới [Am] nào,
Áo [Bm] hoa ai trả cho [D] người từ [G] nay.
Anh [D] nhớ một [G] lời, một [Em] lời thương mến đợi [Am] nhau.
Chuyện [Em] tình duyên có trầu [G] cau, trọn [D] đời như gió gần [G] mây.
Than [Bm] ơi, gương vỡ tan [Em] rồi, lìa [G] cành chim hót lời [C] đâu.
Nghe [Am] mưa nặng lá u [Bm] sầu, đêm [D] về nghe tiếng vọng [G] xưa.

Bình luận