Vào thời [C] xưa có một thằng [F] bé tí [G] hon.
Dáng [C] đi ngoan ngoan cái [Am] mặt tròn tròn,
Má [F] thì hường hường tên [G] nó là Tí [C] Non.
Mà mẹ [C] cha nó đẻ bảy [F] đứa lớn [G] khôn.
Giữa [C] năm tai ương bỗng [Am] nghèo bồn chồn.
Sáng [F] chiều buồn buồn, làm [G] sao mà có [C] cơm.
[C] Thương con đã nhịn phần ăn, đã [Am] nhường nệm chăn.
Kiếm [F] củi tảo tần hòng [G] giữ đám con.
[C] Nhưng ăn có nào được no.
Tấm [Am] lòng mẹ cha đâm [F] nghĩ kế là đem [G] giấu đám con.
Bàn cùng [C] nhau lúc giờ đà [F] khuya, rất [G] khuya.
Sáng [C] mai đem con dẫn [Am] vào đường rừng,
Thế [F] rồi lẻn về hoạ [G] may người cứu [C] con.
Nào ngờ [C] đâu cũng nhờ thằng [F] bé Tí [G] Non.
Nó [C] nghe hết trơn lấy [Am] đầy ruột mì.
Nó [F] dồn một bì. Vào [G] trong một túi [C] con.
Hôm [C] sau tính rằng đường đi có [Am] lạc một khi.
Dấu [F] vết bánh mì chỉ [G] lối sẽ ra.
Nhưng [C] khi rắc đầy đường đi.
Bỗng [Am] từ ngàn cây chim [F] chóc xuống đầy ăn [G] hết... lối về.
Lạc rừng [C] sâu mới tìm một [F] lối cố [G] ra.
Bỗng [C] nhiên xa xa thấy [Am] một tòa nhà,
Dáng [F] thì thật thà bèn [G] xin vào ghé [C] nhờ.
Nhà nhà [C] kia chính là một [F] nơi gớm [G] ghê.
Chính [C] nơi tư gia của [Am] thằng Kẹ già.
Tánh [F] thèm thịt thà đòi [G] ăn trẻ nít [C] không.
[C] Con yêu thèm thịt non thấy [Am] mùi trẻ con.
Cứ [F] hỏi quanh dồn: "đùi [G] chúng chắc ngon."
[C] Nhưng may cũng nhờ vợ can.
Hứa [Am] chờ vừa ăn xin [F] tới giữa đêm thịt [G] xương thêm [C] ròn.
Mà vợ [C] Yêu cũng đẻ bảy [F] đứa bé [G] con.
Giống [C] nhau như gương cũng [Am] nằm một giường.
Giống [F] bảy thằng "còm" ngủ bên [G] thằng Tí [C] Non.
Rồi để [C] cho khác "người" và [F] mấy đứa [G] con.
Nó [C] đem nón xanh úp [Am] đầu trẻ...
Còn nón [F] đỏ một màu đội [G] bên thằng Tí [C] Non.
[C] Đêm sương giữa rừng lạnh khuya, lúc [Am] nhà ngủ mê.
Yên [F] lặng tứ bề thằng [G] bé Tí Non.
[C] Mon men lén vào giường bên.
Nó [Am] liền trèo lên thay [F] mấy nón xanh đội [G] cho anh mình.
Một giờ [C] sau lúc thằng Kẹ [F] đi dón [G] chân.
Nắm [C] tay con dao nó [Am] hầm hừ vào
Nón [F] đỏ thằng nào là [G] giết rồi nướng [C] ăn.
Thịt thì [C] ngon có mùi "kẹ" [F] hơi khét [G] nôn.
Nó [C] ăn năm con biết [Am] mình "lầm đường".
Tức [F] mình chạy vào, tìm [G] ăn bọn Tí [C] Non.
[C] May thay bé này cùng anh mấy [Am] người chạy nhanh.
Núp [F] dưới cây cành tận [G] đáy hố sâu.
[C] Con Yêu lấy một bộ hia.
Bước [Am] bảy dặm quê đi [F] kiếm tứ bề mệt [G] thân chẳng nề.
Nằm nghĩ [C] thân chú Kẹ mệt [F] hai bắp [G] chân.
Ngáy [C] nghe rân rân biết [Am] rằng Kẹ nằm
Tí [F] liền lại gần để [G] mưu một kế [C] thần.
Kẹ [C] nằm mê Tí liều một [F] phen gớm [G] ghê.
Gỡ [C] ngay đôi hia Tí [Am] liền chạy về.
Lúc [F] mẹ ngồi chờ lệ [G] chan hoà bốn [C] bề.
[C] Đôi hia đã được nhà vua lấy [Am] về
Và cho mấy [F] túi tinh vàng để [G] sống ấm no.
[C] Anh em lúc gặp mẹ cha.
Khóc [Am] ròng rồi ca tang [F] tính tính tang từ [G] nay giàu sang.