Ngàn đài [Dm] hoa kính dâng lên người,
Ngàn lời [Gm] ca muôn lòng yêu thiết [F] tha. [D7]
Năm tháng sẽ trôi [Gm] qua, càng ghi nhớ [Edim] đời đời
Khắc sâu trong [A7] lòng mình, tên Người kính [Dm] yêu.
Tượng đài cao Bác luôn vẫy gọi,
Người dựng [F] nước vinh quang Việt [C] Nam
Lời [Gm] ca ơn [C7] Hồ Chí [F] Minh,
Qua giông [Bb] tố nắng [D7] lên trên bến nhà [Gm] Rồng
Thành phố quê [A7] ta sáng ngời tên Bác [Dm] Hồ
Nào cùng [Dm] đi hát vang trên đường,
Tràn niềm [Gm] tin xây ngày mai sáng [F] tươi [D7]
Thương nhớ sao [Gm] không nguôi, người gieo trái [Edim] ngọt ngào
Núi sông chung [A7] bầu trời, vang vọng chiến [Dm] công.
Người còn đây, nước non sum vầy
Tượng đài [F] Bác, mênh mông trời [C] mây
Lời [Dm] ca ơn [C7] Hồ Chí [F] Minh,
Gieo xanh [Bb] thắm ước [D7] mơ bao tâm tình [Gm] Người
Tổ quốc yên [A7] vui đất trời ta vững [Dm] bền.
Dặm đường [Dm] xa bước chân theo Người,
Nhà Rồng [Gm] ơi êm đềm trôi bên [F] xưa. [D7]
Trên khắp quê [Gm] hương ta từ con suối [Edim] ngọn nguồn.
Cửu Long, sông [A7] Hồng Hà ta gọi thiết [Dm] tha.
Tượng đà cao sáng soi muôn nhà.
Lời của [F] Bác âm vang ngàn [C] năm.
Lời [Gm] ca ơn [C7] Hồ Chí [F] Minh.
Ôi nước [Bb] non hát [D7] ru yên giấc đời [Gm] đời.
Thành phố yêu [D7] thương kết vòng hoa dâng [Dm] Bác.