Từng hạt mư [F#m] a nhẹ rơi [E] rơi vào [F#m] tim,
từ ngày e [D] m ra đi [E] a nh đắng [A] cay.
N [D] ắm chặt [E] ta y cố [C#m] xua đi bao nỗi [F#m] niềm,
nh [D] ớ về em [E] người dấu yêu [F#m] ơ i.
Cần bờ vai của em ôm thật lâu,
cần nụ hôn đậm sâu những đêm thâu.
Dấu lệ rơi chính nơi đây bao kỷ niệm,
bỗn [Bm] g người đi [E] kh ông một [F#m] lời.
Tình yêu ấy n [D] hư mới hôm [E] qu a, hạnh phúc xưa [C#m] ch ẳng thể xóa [F#m] nhòa,
Giữa mu [D] ôn ngàn vạn nỗi [E] đa u không đếm [A] được.
Tình yêu ấy chợt biến tan mau, và từ đây mình mãi xa nhau.
[D] Đâu những chiều mình s [E] ánh vai đắm say vì [F#m] yê u.
Niềm đau ấy anh giữ riêng mình, nhìn nơi đâu cũng thấy bóng hình. Mong một ngày mai nắng lên cho anh thấy em.
Niềm đau ấy chôn giấu trong lòng, từng ngày anh thầm nuôi hi vọng.
Đ [E] ể một ngày lại [C#m] có em trong [F#m] vòng t ay.