Con cám ơn [Dm] trời cho con lấy được vợ hiền
Nàng cười thật [Gm6] duyên, mặt xinh xắn như một nàng [A7] tiên.
Ta cám ơn [Dm] em giúp [Gm] ta dẫu cánh muộn [F] phiền,
Đồng hành kề [Gm] bên, em khích lệ anh sống bình [A7] yên.
Quyến luyến mãi yêu [Dm] em, cho [Gm] ta đàn con rễ [A] thương
Muốn con ngoan [Dm] thường, em đã sống trước làm [C] gương.
Nhân gian bối cảnh khó [F] lường, nhờ tình em nuôi [A7] dưỡng
Dạy con rằng [C] nhớ, phải sống hiền [Dm] lương. [C] [Dm]
ĐK: Ta cám ơn [Bb] em [Dm] người vợ thục [A] đức
Ta cám ơn [C] em, góp sức góp [F] công
Ta cám ơn [Bb] em, [C] nhân nghĩa một [F] lòng
Dẫu cảnh long [Gm] đong, tình em hoài nguồn nước mát [A7] trong giữa dòng đời oai [Dm] nóng.
Em sống tình hóa [C] công, cho ta tình cho không biếu [Dm] không
Cho con sự [Dm] sống, như lúa đơm [C] bông sớm [C7] trổ đồng [F] đồng
Em cho cảm [Bb] thông, cho anh [C] hiểu cái phước trời [F] ban ngay trên trần [A7] gian.
Em là [C] vợ tôi kiêu [Bb] hãnh, món quà tuyệt [F] vời thượng đế đã [C] dành cho [Dm] tôi.