Capo 1
==
[Dm] Đứng chờ đèn đỏ giữa ngã tư của thị trấn,
lại trông thấy bóng hình cũ đi ngược lối
[C] Cảm giác thôn thức lại tìm về như ngày cuối
quay lưng đi giấu những điều chưa được nói
Cũng không nhớ [Bb] rõ đã bao lâu chọn cô đơn
để đồng hành qua từng ngày khi băng nắng và vượt tối
Lúc màn đêm ôm lấy ngày thì chơi vơi cùng lại lõng
từ đáy tim cứ tuôn trào ra khóa mắt thấm ngược gối
......hzzzzzz
[Dm] Khu vườn tình yêu quên chăm sóc,
để hoa phai mờ trong cỏ dại
[C] Hơi ấm ban mai cũng bỏ chạy
vì lạnh lẽo từ đôi lần mình bất động mà bỏ lại
Phải chăng ngày [Bb] đâu mình vội vã
để ngộ nhận lấn át hết dòng suy nghĩ tuôn mật ngọt và ngõ đại
Tiếng yêu thương như bản phối của tự nhiên,
chơi tự do không cần đắn đo hay lắng lo cư bay bổng mà không cần phải gõ lại
[Dm] Tập quên bằng cách tự nhốt mình vào trong phòng
rồi bán mình cho thức thần như điên loạn
[C] Nhìn mọi thứ trôi qua tay, tan vào không khí,
cuốn phim tình tua ngược lại những khoảng khắc từng biên soạn
[Bb] Khoảng khắc lần đầu, khoảng khắc kết thúc,
khoảng khắc vui buồn cứ giăng kín đường về nhà
còn khoảng khắc tuyệt vời nhất là được trải lòng mình ra,
ngã vào em, đốt một điếu, mặc kệ đời và phề phà
[Dm] Làm thế nào có thể xóa được hình bóng em
Mà không cần trói mình thật sâu vào bóng đem
[C] Bản tình ca hai ta ngân cao nhanh chóng im
Chỉ còn chút hương tàn anh giữ lại giấy đề không nặng sóng tim
[Bb] Buồn trở thành bạn thân thiết. Nhớ thì bật beat nâng viết
[F] Sầu thì bia ở ngăn tuyết,lấy uống và chill đến khi đầu phân liệt
Và rồi cơn mưa hờ [Dm] hững đi ngang
Rù anh say trước khi hất tung vào dĩ vãng
Là những gì xót [C] lại-trước khi đi,mang...
Anh có trao em hoa rồi không nở? Sao chỉ tàn
Và rồi cơn [Bb] mưa hờ hững đi ngang
Rù anh say trước khi hất tung vào dĩ vãng
Là những gì xót [F] lại-trước khi đi,mang...
Anh có trao em hoa rồi không nở? Sao chỉ tàn
Cô đơn có ghé [Dm] hỏi nhưng anh chỉ dám đổ thừa
Là do lỡ quá chén nên mới bị Buồn gõ của
Là anh lỡ va [C] phải hạt tuyết lăn trên triền đồi
Nên những lời em căn dặn anh buộc đem đi bỏ mứa
"Mọi thứ chẳng thể [Bb] tồn tại nếu mình không đo được nó,
Nên anh vẫn đang cố gắng để chứng minh từ trước giờ"
Ừ thì tình yêu phải có cuộc được cuộc lỡ
Nên thôi em cứ tạm lấu điều này làm thước đo
Mưa ơi! Có [Dm] cách nào hóa tràng thằng cơn nắng không lời
Chứ đừng quá đáng gieo vài hạt nắng xong thôi
Có [C] cách nào xóa tan những thứ xa xôi rong ruổi
Vì anh đã vờ không biết khi thấy rõ ràng mình xong xuôi
Có [Bb] cách nào hóa tràng thằng cơn nắng không lời
Chứ đừng quá đáng gieo vài hạt nắng xong thôi
Có cách nào xóa tan những thứ xa xôi rong ruổi
Vì anh đã vờ không biết khi thấy rõ ràng mình xong xuôi
Anh cố gắng , sau [Dm] cùng, tụi mình thật vội vàng
Anh cố sống trên [C] đời, vì nhiều điều lẹ làng( vì điều gì hả em)
Đôi ba chiếc là trên [Bb] cành( đôi ba lá úa lìa cành)
Hay đau đớn quá nên.... [F] thành...
Và rồi cơn [Dm] mưa hờ hững đi ngang
Rù anh say trước khi hất tung vào dĩ vãng
Là những gì xót [C] lại-trước khi đi,mang...
Anh có trao em hoa rồi không nở? Sao chỉ tàn
Và rồi cơn [Dm] mưa hờ hững đi ngang
Rù anh say trước khi hất tung vào dĩ vãng
Là những gì xót [C] lại-trước khi đi,mang...
Anh có trao em hoa rồi không nở? Sao chỉ tàn