Tì [Am] nh mình nay đã [Em] h ết, đã [F] ko c òn những yêu thương thưở [Am] ban đầu.
Th [Am] ì gặp nhau làm [Em] c [F] hi, khiến cho lòng càng thêm đau [C] xót hơn.
Đế [Dm] n phút cuối thôi [Am] đừng khóc làm gì, hãy [F] lau khô [G] giọt nước mắt [C] của e m.
Hã [Dm] y cố gắng chôn vùi [Am] n hững kỉ niệm [F] của đôi mình [G] ở sâ u trong [Am] lòng nh au.
G [Am] iờ còn anh ngồi [Em] đ ây, với [F] nỗi b uồn cứ bao vây [Am] tâm hồn anh.
Lò [Am] ng này cứ [C] van g [G] mãi, tiếng yêu thương ngày xưa [C] ta có nhau.
[Am] Từ khi em đi, phố [Dm] m ưa rơi triền miên [F] như thương cho cuộc [E] tình c húng ta.
Tìn [Am] h yêu sao ko giống [Dm] như ta thường mơ [F] mà gieo bao nhiêu [Em] đớn đ au.
N [C] gày tháng vẫn lặng thầm trôi [Dm] m ãi đây em giờ đang [F] nơi đ âu, người còn nhớ [Em] chăng cu ộc tình chúng mình.
N [C] gày xưa đôi mình thật [Dm] hạn h phúc nhưng sao bão tố kéo [F] đế n và đã cuốn em đi [Am] xa đờ i anh.
Đường xư [C] a đã từ lâu ko [Am] th ấy đôi ta cùng đi [Dm] bên nhau nhặt từng là rơi khi [G] mùa th u về.
Dù cho e [Dm] m giờ đây [Em] phương nào anh vẫn thầm cầu mong [G] cho e m luôn mãi vui mãi [Am] đượ c hạnh phúc.