Mashup Edgar

Điệu: Điệu Ballad
Tone: [Em]
[Em] phải em hết yêu anh [Bm] rồi
Em [C] hãy nói đi người [G] ơi
[Am] Anh vô tâm, hay là [Bm] anh đã sai
Mà dường [C] như ta dần xa [B7] cách.
Em [Em] nói đôi ta không [Bm] hợp
Em [C] nói anh không còn như [G] trước
Nhưng tại [Am] sao em ơi những lúc [Bm] ta bên nhau
Bàn tay [C] em không muốn [D] ôm anh thật [Em] lâu.
Vì ngày xưa [Em] ấy nghĩ rằng [D] tay trong tay
Sẽ chiến [C] thắng tất [D] cả, mình dại [G] khờ thế đấy.
Thời [Am] gian tàn nhẫn, ta chỉ [Em] biết im lặng
Đành mặc [F#m] cho nhân duyên sắp [B] đặt.
Từng lời đã [Em] hứa nay chẳng [D] thể giữ nữa
Đành phải [C] nhờ người [D] khác gánh [G] vác.
Chúng ta sau [Am] này sẽ có tất [Bm] cả
Chỉ tiếc rằng [C] không thể có nhau [D] như
[C] yêu, mà anh thấu [Bm] hiểu,
Dù em có [Am] là gì em chẳng [D] có gì vẫn [G] yêu
Trả lại [C] em, của anh lúc [Bm] đầu,
Anh muốn bên [Am] em đến lúc em [Bm] già vẫn là [Em] của anh.
Vậy tại [C] sao, tình yêu mà anh đã [Bm] trao,
Rồi nỡ còn đi lấy [Am] lại trao ai chẳng [D] an phận ở [G] lại
Chẳng [C] lẽ, là anh nhìn sai mất [Bm] rồi
Thôi để em [Am] lại anh sẽ không [Bm] phiền làm em [Em] nghĩ thêm
[G] ... Từng ngày mệt nhoài, muộn phiền trôi [D] qua
Giật [Dsus4] mình nhìn lại thấy [C] anh đã già
Lâu rồi [Em] cũng chẳng biết nhớ [D] nhung
Yêu thương một [G] người
Rồi bỗng một [G] ngày như trở về tuổi [D] 20
Là khi anh thấy ánh [C] mắt và nụ cười
Em làm [Em] con tim anh trở nên hoang [D] mang,
Loạn [Em] nhịp liên [Bm] hồi, lại [C] sợ em sẽ từ [G] chối
[Em] Nên anh mới viết [D] ra tâm tư lòng [C] này ... là
Gửi cho [G] em đêm lung linh, và tiếng [D] sóng nơi biển lớn
Gửi em những [Em] ngôi sao trên cao tặng em chiếc [Bm] khăn gió ấm
Để em thấy [C] chẳng hề cô đơn, để em [D] thấy mình gần bên nhau
Để em vững [C] tin vào tình yêu hai chúng [D] ta
Rồi cơn [G] mưa đêm qua đi, ngày mai lúc [D] em thức giấc
Nắng mai sẽ [Em] hôn lên môi em, nụ hôn của [Bm] anh ấm áp
Và em hãy [C] cười nhiều em nhé
Vì em mãi [D] là niềm hạnh phúc, của anh mà [G] thôi
Có bao giờ em [G] nhớ nhớ về anh như ngày [D] xưa.
Có bao giờ em [Em] nghĩ nghĩ về anh bây [Bm] giờ.
Có bao giờ em [C] thấy thật tiếc cho tình [G] yêu của đôi mình.
Và khi [Am] em gặp người mới [D] chắc gì đã hơn anh.
Có bao giờ em [G] nghĩ không ai hiểu em bằng [D] anh.
Lúc em cần nũng [Em] nĩu trên bờ vai [Bm] anh này.
Lúc em cần ai [C] đó ôm thật lâu từ đằng [G] sau lưng em này.
Chỉ [Am] anh mới biết, [D] chỉ anh mới hiểu [G] được em.

Bình luận