Anh luôn mong quen [F] biết với em nên bao đêm anh [Am] đã đứng chờ.
Một hồi rồi [Gm] chợt ngu ngơ cứ làm câu thơ mong [C] em lắng nghe.
Thôi em đây ko [F] thích thế mà khi em đây ko [Am] biết nói gì.
Thật bồi hồi hỏi [Gm] lòng con tim như [Bbm] muốn vỡ tung ra vì [F] ai
oh ..oh [F] oh.. ai đang vội bước lại đây…ah
oh oh [Dm] oh.. bao nhiêu nụ hoa người trao…ah
Lòng [Bb] em bối rối chẳng [C] biết sao em làm vậy [F] chi.
Nhưng đôi khi ko [F] thấy đc anh, em như đang lo [Am] lắng bỗng rất buồn.
Tại vì người mà [Gm] giờ trong em như [Bbm] đã yêu anh mà [F] thôi
oh ..oh [F] oh.. vâng xin người cứ lại đây…ah
oh ..oh [Dm] oh.. bao nhiêu nụ hoa người trao…ah
Giờ [Bb] em đã biết anh [C] muốn yêu em yêu thật [F] lòng.
[Bb] Nhưng này anh đừng mong đừng mong đừng mong em sẽ đi.
[F] Theo cùng anh cùng anh cùng anh vì em ko dám đâu.
Đã [Gm] lỡ yêu em thì xin, anh chớ nên yêu vội chi, anh [F] nhé…