Còn gì để [Am] nhớ còn gì [G] để thương.
Người tình giờ [Am] đã xa xăm theo [Dm] bóng mây.
Cuộc tình [Dm] đến rồi cuộc [Am] tình [A] đi, làm cho [Dm] nhức nhối con tim.
Em bước [Am] ra đi thật sao, [G] chắc gì tìm được [E] hạnh phúc.
Đành rằng [Am] là hết, đành rằng [G] là quên.
Vì người mà [A] trái tim ta như hóa [Dm] dại.
Lòng tự [Dm] hỏi tội tình [Am] gì [A] đâu mà sao [Dm] nỡ bỏ ta ra đi.
Em bước [Am] ra đi thật [G] sao, tình anh vẫn [Am] đong đầy
[G] [E]
Vì sao cứ [Am] nói phụ tình [G] tình theo?
Vì sao cứ [E] nói thà phụ [Am] người ta.
Còn hơn để [A] nỗi đau cào [Dm] xé tim ta.
Cho tình [G] mình chìm vào trong dĩ [C] vãng.
Mà sao không [Am] đến thật lòng [G] vì nhau?
Mà sao không [E] đến trọn vẹn niềm [Am] tin?
Tình yêu đâu [A] chỉ là 1 cuộc [Dm] chơi người thua [G] hay thắng hận sầu [Am] đều mang.