capo 2
==
Ver1:
Ngày còn rong [C] chơi ta có những ngày gặp [Em] nhau.
Ngày một ngày [Am] hai ta thấy thân nhau lạ [F] kì.
Và những suy [C] nghĩ mình phải ở lại thật [Em] lâu.
Mặc dù thời [Am] gian nó khiến cho ta buồn [Fm] rầu.
Đk:
[C] Nếu người đã cho [Am] ta tình yêu khờ [F] dại để mình ta ôm giấc [G6] mơ dài.
[C] Nếu người bước đi [Am] qua một bông hồng [F] nhỏ thì để lại nhớ [G] nhung [C] này.
[C] Mai này có đi [Am] đâu mà ta gặp [F] lại thì tặng nhau ánh mắt [G6] vui tươi.
[C] Dẫu mình chẳng bên [Am] nhau thanh xuân nhìn [F] lại thì ta vẫn nở [G] nụ [C] cười.
Ver2:
Mội mình ta [C] nhớ trong những ngày dài bơ [Em] vơ.
"Người hình ta [Am] bóng cứ bám như một khã [F] khờ".
Rồi chẳng thể [C] thấy người cũng chẳng còn ở [Em] đây.
Bao nhiêu mộng [Am] mơ cứ thế tan ra như [Fm] vậy.
Đk:
[C] Nếu người đã cho [Am] ta tình yêu khờ [F] dại để mình ta ôm giấc [G6] mơ dài.
[C] Nếu người bước đi [Am] qua một bông hồng [F] nhỏ thì để lại nhớ [G] nhung [C] này.
[C] Mai này có đi [Am] đâu mà ta gặp [F] lại thì tặng nhau ánh mắt [G6] vui tươi.
[C] Dẫu mình chẳng bên [Am] nhau thanh xuân nhìn [F] lại thì ta vẫn nở [G] nụ [C] cười.