1. [Am] Đã hết nước mắt khóc [C] cho Nhân loại,
Loài Người [F] ơi, hãy [G] suy ngẫm [Am] lại!
[Am] Nước mắt chát đắng, khóc [C] bao nhiêu rồi?
Vậy mà [F] sao vẫn [G] không thay [Am] đổi...
[Am] Đã hết nước mắt khóc [C] cho Nhân loại,
Loài Người [F] ơi, cớ [G] sao còn lừa [Am] dối?
[Am] Vẫn chẳng thể sống khác, biết [C] yêu thương Loài
Tại sao [G] ta cứ sai lầm kéo [Am] dài?
ĐK: Gửi [Am] đến khắp Thế giới, Loài Người ta [G] ơi
Hãy [Dm] tiếc nuối quý giá những [Am] gì trên đời [E]
Sống [Dm] đúng lương tâm, dẫu [C] có bao năm, vẫn luôn còn [E] mãi...
Gửi [Am] đến khắp Thế giới, ngập chìm u [G] mê!
Hãy [Dm] sáng những ánh mắt, hãy [Am] mở rộng tai nghe!
Cuộc [Dm] sống quý báu, hãy [G] vì mai sau
Đừng [E] sống quá ngắn, trái tim úa [Am] màu...
Ta [Dm] mến yêu Đồng loại, ta [Am] xót xa Địa cầu
Ta [Dm] khóc hết nước mắt, đợi [G] Loài Người thương [Am] nhau...
1. [Am] Chẳng thể cứ mãi khóc [C] cho nhau hoài,
Lòng người [F] ơi, hãy [G] suy ngẫm [Am] lại!
[Am] Nước mắt âm ỉ, khóc [C] bao thế kỷ?
Mà tại [F] sao vẫn [G] không ngơi [Am] nghỉ...
[Am] Đã hết nước mắt khóc [C] cho nhau rồi,
Loài Người [F] ơi, cớ [G] sao chưa thay [Am] đổi?
[Am] Vẫn chẳng thể sống khác, biết [C] yêu thương Loài
Và tương [G] lai, nỗi đau còn kéo [Am] dài
(back to ĐK).