Bồ công [G] anh cũng thành cỏ dại
Khi mà [Bm] gió mây mưa với ai
Mang đi [Am] hết mầm non bỏ lại
Để trơ [D] trọi qua mỗi sớm mai.
Ngày dù [G] nắng bình minh tuyệt vời
Chẳng thể [Bm] ngắm khi thiếu cánh hoa
Mùa thu [Am] đến mang em đi rồi
Còn hè [D] vẫn từng ngày nhạt nhòa.
Dk:
Vàng [C] ơi sao quá hững [Bm] hờ
Xanh [Am] trong nỗi nhớ ngẩn [D] ngơ cõi [G] lòng.