Capo 3
Tone [Am]
===
Anh nói [Dm] chúng mình làm [Em] bạn thôi đừng [Am] yêu nhé!
Khi ngắm [Dm] anh ngồi thật [Em] hiền trong màu [Am] mây xanh nắng
Em xuyến [Dm] xao rồi động [Em] lòng nhưng lại [Am] không được không được nói
Làm bạn [Dm] thân sao buồn [Em] quá anh ơi anh [Am] à
Anh thích [Dm] ai rồi, ngồi [Em] cạnh em kể về [Am] cô ấy.
Em chết [Dm] trong lòng mình [Em] thật lâu, mà [Am] cố tươi cười.
Ôi cứ [Dm] theo tình, tình [Em] chạy đi mà [Am] trốn tình tình theo!
Vì sao [Dm] đêm nay lại [Em] nhớ nhung anh như [Am] vậy?
[Dm] Những ghen tuông [Em] vẩn vơ, làm [Am] em cứ thêm thẩn thờ
Trời vào mùa [Dm] gió lay thu vàng [Em] rơi, em mùa [Am] chơi vơi
[Dm] Có khi em [Em] nằm mơ, chạm [Am] lên chiếc hôn bất ngờ
Người vội vàng [Dm] quá sao không ở [Em] đây nghe em [Am] tỏ bày.
Trời buông [Dm] gió mây bay chợt muốn [Em] nắm đôi tay người [Am] tôi thương đang ngồi đấy!
Mà nếu [Dm] lỡ không may người ấy [Em] chẳng yêu tôi ôi [Am] buồn thay!
Thì thôi [Dm] cứ đơn phương chàng trai [Em] ấy tôi thương dù [Am] không đi chung một hướng
Nỗi buồn cất [Dm] trong căn phòng, hóa [Em] cây xương [Am] rồng mùa đông.
Sẽ không bao [Dm] giờ anh biết, một [Em] người tha thiết chờ [Am] mong dòng tin mỗi đêm.
Sẽ không bao [Dm] giờ anh biết, một [Em] người không tiếc dành [Am] trọn thanh xuân để yêu anh.
[Dm] 10 giờ đêm anh [Em] chợt gọi đến [Am] lòng mừng như có mưa qua thềm
[Dm] Chỉ là vu vơ [Em] chuyện thẩn thơ nằm nghe giọng [Am] anh êm đềm như gió mát
[Dm] Người mà em thương [Em] thầm trộm nhớ [Am] mà lòng anh có ai bây giờ
[Dm] Đêm qua đêm qua đêm khóe [Em] mi khẽ rơi những [Am] êm đềm
[Dm] Những ghen tuông [Em] vẩn vơ, làm [Am] em cứ thêm thẩn thờ
Trời vào mùa [Dm] gió lay thu vàng [Em] rơi, em mùa [Am] chơi vơi
[Dm] Có khi em [Em] nằm mơ, chạm [Am] lên chiếc hôn bất ngờ
Người vội vàng [Dm] quá sao không ở [Em] đây nghe em [Am] tỏ bày.
Trời buông [Dm] gió mây bay chợt muốn [Em] nắm đôi tay người [Am] tôi thương đang ngồi đấy!
Mà nếu [Dm] lỡ không may người ấy [Em] chẳng yêu tôi ôi [Am] buồn thay!
Thì thôi [Dm] cứ đơn phương chàng trai [Em] ấy tôi thương dù [Am] không đi chung một hướng
Nỗi buồn cất [Dm] trong căn phòng, hóa [Em] cây xương [Am] rồng mùa đông.
Sẽ không bao [Dm] giờ anh thấy buổi [Em] chiều hôm ấy bàn [Am] tay chờ anh nắm tay
Sẽ không bao [Dm] giờ anh thấy cuộc [Em] tình em đấy từng [Am] lời yêu thương giấu trong cơn say.