Verse 1:
[Em] Đừng giả vờ nữa, một người vồn vã như anh [Bm7] cả thèm vài bữa
Chỉ nhìn là biết, sẽ mau [C] chán ngay thôi mà, đừng nên [Am7] trách em lo xa. [Bm7]
[Em] Vậy còn lại anh, người thật lòng nhất lại [Bm7] quá ư ham chơi
Thích đi muôn để rồi chẳng [C] mấy khi ở đây,
Tìm ai [Am7] khác đi cùng đi [Bm7] anh!
ĐK:
Em đang thích một [Em] người mà người ấy ngay gần
Người ngỡ lạnh [Bm7] lùng mà lại ấm vô cùng
Là cảm giác vững vàng dài [C] lâu và
Chỉ muốn những lời từ [Am7] anh luôn thật [Bm7] thà
Một người rất quan [Em] tâm chỉ cần rất quan tâm
Chẳng thiết tha [D/F#] chi điều gì quá xa vời
Dù phải kén cá chọn anh [C] vất vả
Vị trí số một lòng [Am7] em giờ [Bm7] là
Là chính anh [Em] mà.
Verse 2:
[Em] Vài người lại nghĩ
Liệu rằng nhiều lúc em kén [Bm7] chọn người vừa ý để rồi vuột mất
Còn em [C] nghĩ sao đâu nhỉ?
Người cứ [Am7] đến cứ đi đi... [Bm7]
[Em] Chẳng cần bận tâm, chỉ cần tìm thấy người em [Bm7] vẫn luôn chờ đợi
Vẫn luôn chờ đợi ngày người [C] đến bên cạnh em
Là em [Am7] thấy như nằm trên [Bm7] mây.
ĐK:
Em đang thích một [Em] người mà người ấy ngay gần
Một người ngỡ lạnh [Bm7] lùng mà lại ấm vô cùng
Là cảm giác vững vàng dài [C] lâu và
Chỉ muốn những lời từ [Am7] anh luôn thật [Bm7] thà
Một người rất quan [Em] tâm chỉ cần rất quan tâm
Chẳng thiết tha [Bm7] chi điều gì quá xa vời
Dù phải kén cá chọn anh [C] vất vả
Vị trí số một lòng [Am7] em giờ [Bm7] là
Là chính anh [Em] mà.