Capo 1
===
[G] Em vẫn đứng nơi [D] đây nơi góc [B7] phố trung tâm [Em] Sài Thành
Nơi chúng [D] mình vẫn thường [C] hẹn hò.
[G] Em có lẽ đã [D] quen quen cả [B7] thấy anh trong [Em] tay người
Anh mỉm [D] cười dường như [C] rất vui.
Hết đêm [B7] rồi lại về bên [Em] em nét lạnh [B7] lùng như anh vẫn [Em] luôn từng
Sao em [Am] vẫn không thể mạnh mẽ để nói chia [D] tay.
Quá nhu [G] nhược hay em bao [D] dung bởi vì [Em] em sợ sẽ mất [Bm] anh
Đã khiến em mù [C] quáng bất chấp cả [G] đời mình
Nuông chiều [Am] anh bằng tình yêu [D] thương
Quá đau [G] lòng em không dám [D] nói anh ở [Em] đây nhưng tim ở [Dm7] đâu
[G7] Có phải yêu đậm [C] sâu sẽ chẳng thể [G] dừng lại
Em đã [Am] giành cho anh tất [D] cả sao anh chưa bao giờ [G] hồi tâm.
[G] Em có lẽ đã [D] quen quen cả [B7] thấy anh trong [Em] tay người
Anh mỉm [D] cười dường như [C] rất vui.
Em tự [B7] hỏi lòng mình đau [Em] không. Em chịu [B7] đựng có thể đến [Em] bao giờ
Nhưng em [Am] vẫn không đủ dũng khí để buông tay [D] đi.
Quá nhu [G] nhược hay em bao [D] dung bởi vì [Em] em sợ sẽ mất [Bm] anh
Đã khiến em mù [C] quáng bất chấp cả [G] đời mình
Nuông chiều [Am] anh bằng tình yêu [D] thương
Quá đau [G] lòng em không dám [D] nói anh ở [Em] đây nhưng tim ở [Dm7] đâu
[G7] Có phải yêu đậm [C] sâu sẽ chẳng thể [G] dừng lại
Em đã [Am] giành cho anh tất [D] cả sao anh chưa bao giờ [G] hồi tâm.
Quá nhu [G#] nhược hay em bao [D#] dung bởi vì [Fm] em sợ sẽ mất [Cm] anh
Đã khiến em mù [C#] quáng bất chấp cả [G#] đời mình
Nuông chiều [A#m] anh bằng tình yêu [D#] thương
Quá đau [G#] lòng em không dám [D#] nói anh ở [Fm] đây nhưng tim ở [D#m7] đâu
[G#7] Có phải yêu đậm [C#] sâu sẽ chẳng thể [G#] dừng lại
Em đã [A#m] giành cho anh tất [D#] cả sao anh chưa bao giờ [G#] hồi tâm.