Ngân Lang

Điệu: Điệu Ballad
Tone: [Dm]
Capo 1
==
Chẳng còn [Dm] nhớ thương nhau như ban đầu
Giọt tình này người đã [Am] rót cho ai anh biết đâu
Nước mắt tuôn rơi tình [Bb] ta lỡ làng đành [C] thôi dở dang
Xóa ký [F] ức khép những dấu yêu phai [A7] nhòa
Giờ thì [Dm] trách nhau chi thêm đau lòng người thì đợi chờ
Người thì [Am] bước không lời từ biệt nhớ mong
Chén đắng cơn say cạn [Bb] trong nỗi sầu thuyền giờ [C] trôi nơi đâu
Ôi cô đơn lòng [F] ai hiểu thấu
Cố níu kéo giữ tay em [Dm] lại nhưng mà em đi quá xa
Chắc có lẽ có ai đang [Am] đợi nên là em chẳng thiết tha
Quên đi bao giấc [Bb] mơ đôi ta xây [C] bấy lâu
Em theo tình nhân [F] mới bỏ mặc anh ôm đớn [A7] đau
Cố nhắm mắt như không biết [Dm] gì nhưng càng quên càng xót xa
Phút yếu đuối trong anh rung [Am] động dày vò anh năm tháng qua
Trăng kia nay [Bb] vỡ đôi như cơn mưa cuốn [C] trôi
Thôi ta đã lạc [Dm] mất thật rồi (Lạc mất thật rồi còn chi nữa đâu)
[Dm] Tôi đang giấu mình trong phòng giam
Biết yêu là nợ không thể chống lại lòng tham
[Am] Người từng đồng cam lại hóa thành hoa hồng tàn
Rồi tự mình đau lòng mang em chọn bước theo đồng vàng
Em nợ [Bb] tình tôi muôn kiếp này còn lâu dăm ba lời nói không tròn câu
[C] Em bên người khác khi ta không ở bên nhau
Con tim tôi vẫn đang đau với ánh mắt vô hồn
[Dm] Dẫu biết trên đời không có gì là vĩnh viễn
Giơ tay lên trời mang hận đắng và chỉ thiên
[Am] Hóa thành mù lòa vì lời nói mỹ nữ diễn
Tự mình giấu đi con quỷ cũng chỉ vì một chữ duyên
[Bb] Lòng đấm ngực vô tình nghẹn ngã bút
Thấm mực [C] châm hình họa cầm nhánh hoa mình hẹn
Rượu sầu ta nhẹ nhàng với tiếng hen dần ngọa
Một lòng sắc [Dm] son nguyện trao trái tim chung thủy cho người
Nào ngờ mình nhận lại đắng [Am] cay người mang nhớ thương, vương vấn ai rồi
Vứt hết tháng năm vì [Bb] nhau em chắc cũng không buồn [C] đâu vì
Giờ người còn [F] bao nhiêu tương tư bên ai đó
Dặn lòng nhiều lần đã cố [Dm] quên mà sao cố thương, cố chấp như vậy
Lòng thầm lặng chịu đựng vết [Am] thương hằn sâu, từng đêm đôi mắt u sầu
Nước mắt ấy rơi vì [Bb] ai có lẽ đã vô vị [C] thôi đành
Ngậm ngùi mình [F] ta mang những kỷ niệm đã [A7] qua
Cố níu kéo giữ tay em [Dm] lại nhưng mà em đi quá xa
Chắc có lẽ có ai đang [Am] đợi nên là em chẳng thiết tha
Quên đi bao giấc [Bb] mơ đôi ta xây [C] bấy lâu
Em theo tình nhân [F] mới bỏ mặc anh ôm đớn [A7] đau
Cố nhắm mắt như không biết [Dm] gì nhưng càng quên càng xót xa
Phút yếu đuối trong anh rung [Am] động dày vò anh năm tháng qua
Trăng kia nay [Bb] vỡ đôi như cơn mưa cuốn [C] trôi
Thôi ta đã lạc [Dm] mất thật rồi
Cố níu kéo giữ tay em [Em] lại nhưng mà em đi quá xa
Chắc có lẽ có ai đang [Bm] đợi nên là em chẳng thiết tha
Quên đi bao [Am] giấc mơ đôi ta xây [D] bấy lâu
Em theo tình nhân [G] mới bỏ mặc anh ôm đớn [B7] đau
Cố nhắm mắt như không biết [Em] gì nhưng càng quên càng xót xa
Phút yếu đuối trong anh rung [Bm] động dày vò anh năm tháng qua
Vầng trăng ai xẻ làm [Am] đôiđĐể cơn mưa kia cuốn [D] trôi
Và thôi từ đây ta đã lạc [Em] mất thật rồi

Bình luận