[Am] Chân bước quên vào miền ký [Em] ức ấm êm.
Ngay trước [F] thềm nhà [G] có những khung [C] cảnh êm đềm.
Giờ [F] ngay lúc này, sao còn [Em] mỗi anh [Am] đây.
[Dm] Tự ta hay chính [E7] anh hay là [Am] em nên vậy.
[F] Hahaha...[G] [Em] [Am] [Dm] [Dm] [E7] [E7]
Chính lúc [Am] ấy anh buông đôi tay em hao gầy.
Vì những sóng [Em] gió anh phải đang gánh chịu.
Với [F] nỗi cô liêu, thật [G] ra anh thương rất [C] nhiều.
Cũng chính [Am] thế em buông xuôi bao câu hẹn thề.
Tự mình đớn [Em] đau trong cơn tái tê.
Với [F] nỗi u mê, [G] ...không biết [E7] đâu đường về.
Yêu nhiều [Am] lắm, thương thật tâm.
Đêm nằm mơ mộng về hình bóng [Em] ta trong giấc mơ hồng.
Cứ [F] thế rong chơi, kệ [G] bao buồn đau sóng [C] gió bên đời.
Nếu có [Am] thể, nếu còn yêu cho nhau cơ hội.
Cùng tìm lỗi [Em] ra xóa hết lỗi lầm.
Đừng [F] cố lặng câm, [Em] thương hãy nói chớ [Am] có âm thầm.
[Am] Đêm tĩnh lặng, lòng anh [Em] cũng trĩu nặng.
Những vết [F] hằn, [G] cũng đã [C] đỡ [E7] băn khoăn.
[Am] Anh nói cười, hòa vào [Em] giữa dòng người.
Để vừa lòng [F] nhau, để [E7] chẳng [Am] làm nhau đau.
[F] Hahaha...[G] [Em] [Am] [Dm] [Dm] [E7] [E7]
Chính lúc [Am] ấy anh buông đôi tay em hao gầy.
Vì những sóng [Em] gió anh phải đang gánh chịu.
Với [F] nỗi cô liêu, thật [G] ra anh thương rất [C] nhiều.
Cũng chính [Am] thế em buông xuôi bao câu hẹn thề.
Tự mình đớn [Em] đau trong cơn tái tê.
Với [F] nỗi u mê, [G] ...không biết [E7] đâu đường về.