Capo:3
======
1. Những ngày chưa nhập [Am] ngũ
Anh hay dắt em về vùng ngoại ô có cỏ bông [C] may
Ở đây êm vắng thưa [Am] người, còn ta với trời
Thời gian vào [F] đêm, rừng sao là [Em] nến
Khói sương [Dm] giăng lối cỏ [E7] quen.
Tóc mây thơm mùi [Am] cỏ
Đưa anh thoát xa dần vùng trần gian, với những ưu [C] tư
Cỏ may đan gấu chân [Am] tròn, đường tim bước mòn
Sợ khi người [F] đi để thương để [Em] nhớ
Tiếng yêu [Dm] đương ai [E7] nỡ chối [Am] từ.
2. Nằm nghe cô [C] đơn thoáng bước trong [Am] buồn
Giá buốt về [C] tìm [F] sao rơi gối [E7] đêm
Nhà [G] vắng mang nhiều cay [E7] đắng
Xua hồn đi [Am] hoang.
3. Trở lại chuyện hai chúng [Am] mình
Khi [G] em với [C] anh vừa biết đam [F] mê
Tình yêu tràn [Am] trề
Đường mòn đêm [E] vắng bước chân êm nhớ [E7] tên
Rồi thời gian qua lối [Am] này
Khi [G] tay trắng [C] tay, buồn vác lên [F] vai
Hành trang đường [Am] dài
Vì đời nên [E7] giả mắt giai nhân cho [Am] đời.
4. Đời nhiều mơ nên vẫn [C] mơ
Khoảng cách đâu [Am] xa tầm tay đợi [F] chờ
Cho nên trót [Am] đã một lần ta biết [F] ta
Tuy muộn [E7] màng nhưng mặn [Am] nồng.
Ta bước chậm vào đường [Am] yêu nên chi ưu tư thật [C] nhiều
Đôi khi hỏi [Am] lòng chuyện lâu dài yêu có vui không
Mình cho [C] nhau thời gian trắng [F] đó
Buồn hay [Am] vui đời xui bất [F] chợt đâu [Am] ngờ.
5. Trời đêm dần [Am] tàn
Tôi đến sân [C] ga đưa tiễn [F] người trai lính về [Am] ngàn
Cầm chắc đôi [F] tay ghi vào [Em] đời tâm tư ngày [Am] nay
Gió khuya ôi lạnh [Dm] sao, ướt [F] nhẹ đôi tà [E7] áo.
Tàu xa dần [Am] rồi
Thôi tiếc thương [C] chi khi biết [F] người ra đi vì [Am] đời
Trở gót bâng [F] khuâng, tôi hỏi [Em] lòng đêm nay buồn [Am] không
Chuyến xe đêm lạnh [Dm] không để [F] người yêu vừa [Am] lòng.
6. Mấy năm cách [Am] biệt chỉ vui đêm [C] này
Trút vơi tâm [F] tình [E7] của hai chúng [Am] mình
Một lần trong [Dm] đời [F] em nói thương [Dm] tôi
Tiếng [E7] ngọt trên đầu [Am] môi.
Này bạn đêm nay [Am] hỡi
Nếu mai đi [Dm] rồi nhớ mang theo nụ [Am] cười
Còn tôi đêm [F] mơ còn tôi đợi [C] chờ
Thì dù xa [Dm] xôi tôi vẫn [E7] là của [Am] người.
7. Đêm [G] nay, màn sương ghé [Am] thăm
Vết thương mang [F] đời [G] nơi thịt da [C] ơi
Trời cho tôi [F] số kiếp làm [Em] người buông [Am] trôi
Người cho tôi [F] nếm chốn thói [Em] đời chơi [Am] vơi.
8. Rượu trần ai gội niềm [C] cay đắng
Những suy [Dm] tư in đậm đường [Am] hằn,
Mình còn ai đâu để [C] vui khi trót sa vũng lầy nhân [Am] thế
Cỏ ưu [C] tư muộn phiền lên xám [F] môi. [E7]
9. Người vui với [Am] người [Em] còn ta vui với [Am] trời
Dù cho buồn đau mình ta lại [F] say cho [Em] ngây ngất hôm [Am] nay
Dẫu đôi chân mệt [C] nhoài ta vẫn [Em] cười ngày [Am] mai.
Để thương để [C] nhớ tiếng yêu [Em] đương ai nỡ chối [Am] từ
Dẫu đôi chân mệt [C] nhoài ta vẫn [Em] cười ngày [Am] mai
Để thương để [C] nhớ tiếng yêu [Em] đương ai nỡ chối [Am] từ
Dẫu đôi chân mệt [C] nhoài ta vẫn [Em] cười ngày [Am] mai.