Capo 4
===
Người bỏ em đi thật [D] sao bao đắng cay ngọt [F#7] ngào
Những dịu dàng đã [Bm] trao phải ra đi vậy [Am7] sao [D7]
Ngay từ đầu [G] vẫn trao em những nghẹn [F#m] ngào
[Bm] Ngày nào còn đắm [Em] say, mà giờ như [A] gió mây.
Còn nhớ lúc yêu đơn [D] phương em vẫn hay tự [F#7] hỏi
Đến bao giờ chúng [Bm] ta được đi chung một [Am7] hướng [D7]
Sau cùng người [G] đã thương em rất chân [F#m] thành
[Bm] Để giờ người bước [Em] đi, thật [A] tâm em [D] không đành.
Mình mất nhau thật [D] rồi anh [A] buông tay và [F#7] nói lời [Bm] xa rời [B7]
Mình mất nhau thật [G] rồi tại sao anh đành lòng chia [A] đôi.
[G] Vì mình vẫn [A] còn yêu nhau [F#m] sao chẳng thể bỏ [Bm] qua cho nhau
[Em] Để ta lại được [A] yêu như [D] lúc đầu.
Bridge:
[G] Sau ngày mai mình [A] rời xa nhau [F#m] chỉ mong anh một [Bm] lần nhìn lại
Chặng đường [Em] yêu mà ta đã [A] qua dù nhiều vấp [D] ngã, nhiều lần xót xa
Dù ra [G] sao nhưng chưa bao giờ [A] em hối tiếc khi ngày [F#m] xưa đã trao [Bm] anh câu yêu
[Em] Một lần thôi hãy trở về bên [A] em.
Lên 1/2 Tone
Mình mất nhau thật [D#] rồi anh [A#] buông tay và [G7] nói lời [Cm] xa rời [C7]
Mình mất nhau thật [G#] rồi tại sao anh đành lòng chia [A#] đôi.
[G#] Vì mình vẫn [A#] còn yêu nhau [Gm] sao chẳng thể bỏ [Cm] qua cho nhau
[Fm] Để ta lại được [A#] yêu như [D#] lúc đầu.
[G#] Bình yên là [A#] khi sau này [Gm] người ngoảnh đầu [Cm] nhìn lại
Ở nơi [Fm] ấy vẫn [A#] còn cả khoảng [D#] trời.