[Em] Mình chuyện trò thâu đêm, có [Bm] những nụ cười êm đềm.
Bắt [C] đầu thật là trông [D] giống một đôi dễ [G] thương nếu không có [B7] thêm ...
[Em] Những ngày buồn lê thê, câu [Bm] chuyện thật là não nề.
Hoá [C] ra là người con [D] gái ấy đang [Em] nhung nhớ.
Hoá [Am] ra là người con [Bm] gái ấy cần [Em] che chở ...
Nỗi buồn [C] của người ta do [D] đâu mình lấy đem [Bm] về lòng mình gieo [Em] trồng ?
Chẳng nở [Am] ra tình yêu, do [D] đâu mình thấy [G] thất vọng ?
Để rồi [C] khi người ta vui [D] tươi hạnh phúc có [Bm] nhớ đâu người khóc [Em] cùng.
Còn nỗi [Am] đau người tôi nhặt [Bm] giữ cho [Em] mình.
Lắm khi [C] thấy cuộc đời thật nhiều điều chẳng [Bm] giống như trông mong.
Người cố [Am] gắng để sống vì tình [D] yêu mà vẫn [G] như không.
Nhưng may [C] mắn chẳng đến bên [B7] tôi vì anh [Em] ta đã đến [Em/C#] trước.
Duyên [Am] số sao chẳng sắp đặt [Bm] tôi cùng em [Em] sánh bước ?
[Em] Ừ thì mình chưa phải người yêu, có [Bm] người vẫn làm cô ta còn yêu.
Yếu [Am] đuối, than trách, muộn [D] phiền thì tôi [G] gánh chịu.
Để rồi [C] khi anh ta ngọt n[D] gào, thì [Bm] mình chẳng thể xen m[E] vào.
Hoá [C] ra là người con [D] gái ấy vẫn [G] nhung nhớ,
Hoá[Am] ra là người con [Bm] gái ấy đâu cần [Em] tôi ...
Nỗi buồn [C] của người ta do [D] đâu mình lấy đem [Bm] về lòng mình gieo [Em] trồng ?
Chẳng nở [Am] ra tình yêu, do [D] đâu mình thấy [G] thất vọng ?
Để rồi [C] khi người ta vui [D] tươi hạnh phúc có [Bm] nhớ đâu người khóc [Em] cùng.
Còn nỗi [Am] đau người tôi nhặt [Bm] giữ cho [Em] mình.
Lắm khi [C] thấy cuộc đời thật nhiều điều chẳng [Bm] giống như trông mong.
Người cố [Am] gắng để sống vì tình [D] yêu mà vẫn [G] như không.
Nhưng may [C] mắn chẳng đến bên [B7] tôi vì anh [Em] ta đã đến [Em/C#] trước.
Duyên [Am] số sao chẳng sắp đặt [Bm] tôi cùng em [Em] sánh bước ?