Sài Gòn của [F] tôi là thế, vẫn luôn tử tế đây mà
dù đang khó [Dm] khăn đôi chút, lạc quan không thiếu đâu ah.
tất cả rồi [Bb] qua thôi, qua thôi, nhắc nhau nhé giữ nụ cười [C] trên môi.
Sài Gòn [Bbm] tôi [Bb] với nét sống luôn đẹp thế [C] thôi, Hum..
Sài gòn có [F] hai dòng sông, mà có cả khối tấm lòng
tình người sớt [Dm] chia, cảm thông.. vòng tay cứ thế thêm rộng.
Nét riêng Sài [Bb] Gòn đó lah lah, dễ thương lắm cứ cho được [C] là cho.
Sài Gòn [Bbm] tôi, [Bb] chất cứ chất luôn là thế [C] thôi
Sài Gòn [Am] tôi... phố xá đã [Dm] lặng im.
Sài Gòn [Am] tôi, đã tổn thương bao [Dm] ngày qua
Và rồi nắng [F] lên ngày mai, mọi thứ cũng sẽ trở lại.
Sài Gòn ngã [Dm] ba ngã tư, cộ xe chen chúc nối dài.
sẽ quay lại [Bb] nhịp sống vốn có.. thỏa mong muốn đã bao ngày [C] chờ mong.
Sài Gòn [Bbm] ta [Bb] với lẽ sống yêu đời đã [C] quen.
Sài Gòn [Am] ta... trái tim của [Dm] Việt Nam
Sài Gòn [Am] ta... tay nối tay những [Dm] miền xa.
Việt Nam có [F] trăm triệu dân, mà chung chỉ mỗi ước vọng
người người vẫn [Dm] đang thầm mong, bình an cho cả cộng đồng.
Nối thêm vòng [Bb] tay lớn, thêm lớn, cứ như thế cho cuộc đời [C] đẹp hơn.
Bầu trời [Bbm] xanh... [Bb] gió khe khẽ lan tỏa yêu [C] thương.
Sài Gòn sáng [F] mai cafe, một góc đâu đó bên đường
từng lời hỏi [Dm] thăm về nhau, bạn ơi cuộc sống nào?
tất cả rồi [Bb] qua thôi, qua thôi.. nhắc nhau nhé giữ nụ cười [C] trên môi.
Sài Gòn [Bbm] tôi.... [Bb] với nét sống luôn [C] đẹp thế thôi.