Tông gốc Bbm, Capo 1
===
1.Chỉ [Am] có mình [G] Chúa là [F] chốn con tựa [C] nương,
[Dm] là thành lũy vững [C] bền chở [Dm] che con yên [E7] hàn.
Dù [Am] có cuồng [G] phong, dù [F] bão giông giăng [C] đầy,
[Dm] con vẫn không lo [C] gì khi [E7] đời có [Am] Ngài.
ĐK: [Am] Vì ngoài Ngài [G] ra con [F] tìm đâu thấy bình [C] an.
[Dm] Nào có chi lâu [C] bền ở [F] nơi dương [E7] trần.
[Am] Vì ngoài Ngài [G] ra, ai [F] là chốn con nương [C] nhờ.
[Dm] Từ nay đến muôn [C] đời, xin [E7] Ngài bảo toàn thân [Am] con.
2.Tựa [Am] nép vào [G] bên lòng [F] Chúa con thảnh [C] thơi
[Dm] như em bé thơ [C] dại ngủ [Dm] ngon trong tay [E7] mẹ.
Nguyện [Am] ước đời [G] con được [F] Chúa yêu thương [C] hoài.
[Dm] Thao thức suốt canh [C] dài con [E7] tưởng nhớ [Am] Ngài.
3.Quyền [Am] quý, lợi [G] danh tựa [F] cánh hoa mỏnh [C] manh.
[Dm] Một cơn gió vô [C] tình làm [Dm] hoa kia xa [E7] cành.
Hạnh [Am] phúc đời [G] con là [F] Chúa luôn ở [C] cùng.
[Dm] Là phúc vinh Thiên [C] Đàng muôn [E7] đời bất [Am] tận.