Capo 4
=
Anh không [Em] nói chắc em cũng biết...mình chia tay rồi ha
Sự im lặng [D] đã trả lời tất cả...cũng là chuyện thường thôi mà
Bắt đầu từ [C] lúc này đây...sẽ không còn ai luôn chung hướng
Nhắm mắt buông [B7] tay...bỏ mặc thế thôi...khi thực chất ta không chung đường
Nỗi buồn đã [Em] lắng lại quá sâu đến không thể nào chảy nước mắt
Nút thắt sợi [D] dây hồng mỏng manh này anh sẽ tháo ngay trước mặt
Em...[C] em đừng như vậy nữa
Đừng để những ngã rẽ nhỏ nhặt [B7] đó đánh mất phương hướng cuộc sống của mình em biết chưa
Anh sẽ không [Em] như người ta...cảm ơn em vì tất cả
Vì chuyện giờ [D] đã cũng vì vất vả mải chạy theo em...đó là sự thật mà
[C] Anh biết...thanh xuân đã qua...không cách nào lấy lại
[B7] Và ngày mai khi hoàng hôn tan anh vẫn mang bên mình...”là anh sai”
[Em] Đúng...vì anh từng sai nên niềm tin em đã mất
Mình đã [D] mất rất nhiều thời gian bên nhau...để giữ nỗi đau...
Đổi hai chữ “đã từng” [C] Rồi sau này cũng thành người dưng...
Nên em đừng [B7] hỏi thêm gì cả...cứ để mọi thứ lại nơi anh đứng
Ver 2
[C] ...[D] ...Bỏ lại [Bm] đi những ngày tháng ậm ừ [Em] bên nhau...
Có [C] đến thì sẽ có đi khi lời nói không còn quan trọng
Có [D] nhớ thì sẽ có quên khi mắt giờ nhìn vào khoảng không
Như [Bm] cách em nhìn anh kể từ hôm ấy...em cũng biết mà
Giấy [Em] rách thì bỏ đi chứ đâu ai giữ lại cố viết ra
[C] Từng lời tâm sự chẳng ai muốn thấy...
Không còn [D] đủ sức cầm cự...mặc mưa cứ rơi xuống đây
Mặc cho [Bm] anh thích điều gì, sự thật là em đã chối bỏ
Mặc cho [Em] ngày mai thiếu đi chút “hạnh phúc từ *** ba nỗi lo”
Mặc cho [C] chiếc điện thoại cuối cùng cũng trở về chế độ im lặng
Mặc cho sẽ có [D] lúc em nhận ra rằng...ngày trôi qua thật im ắng
[Bm] Uhm...anh sẽ bỏ mặc mọi thứ
Kể cả [Em] em...mình trở về với lặng im...được chứ?
Ver 3:
Thời [Em] gian thì vẫn cứ trôi...vạn vật rồi cũng thay đổi
Những lời [D] hứa vớ vẩn từ môi dần dần rồi cũng phải bay thôi
Khi tình [C] yêu đã kết thúc thì đến lúc hai ta cần chấp nhận
Rằng bấy [B7] lâu nay chẳng khác nào cùng *** chân...
Anh muốn em [Em] quên đi tất cả...kể cả hạnh phúc cùng trải qua
Vì...đâu còn [D] gì quan trọng khi anh là người muốn dừng lại mà
À...[C] cũng đừng cố tìm anh vì anh không muốn mình chạm mặt đâu
Anh không muốn phải [B7] nhớ lại lý do khiến cho tình cảm mất dấu
Đúng...[Em] là vì anh sai...nên không thể mong em như trước
Là [D] vì anh sai...nên không thể bắt em luôn cười được
Là [C] vì anh sai...nên anh không thể chịu nổi cảm giác đối diện
Người mình [B7] yêu mà không thể hiểu những điều mình làm đều khiến em nổi điên
[Em] Chiếc ly nào cũng có giới hạn...khi giọt nước cuối cùng tràn ra
[D] Cũng là lúc những cảm xúc vỡ òa sau sự lạnh nhạt và tan rã
[C] Anh từng nói...vật chất là thứ khiến anh ra đi...
[B7] Cũng chỉ là lời nói dối...đơn giản là mọi thứ đã thật vô vị...
[Em] Anh ghét cảm giác cố tỏ ra ngọt ngào dù biết là vô ích
[D] Anh ghét cái cảm giác phải ngồi bên một người đã không còn yêu mình
[C] Lời xin lỗi mà cứ nói ra thì biết bao nhiêu là đủ
[B7] Nếu sự tha thứ mãi không thể có được...đành mặc nó trôi qua dù...
Chắc [Em] chắn một điều...anh sẽ không thể quên...
Chỉ [D] mong rằng em hiểu...anh chỉ là một phút buồn không kể tên
Và đã có [C] lúc anh từng ước rằng mình chưa từng gặp nhau thế này
Để anh không [B7] phải khiến một người từng yêu anh phải đau như vậy...