Cả Một Đời Thua Bởi Một Người (Lời Việt)

Điệu: Điệu Slow Rock
Tone: [Am]
capo 1
===
-- Version Thiên Tú --
Kể từ [Am] khi yêu em bao ngày đêm đêm thầm [Em] lo
Nhiều người [F] đang yêu em sâu [G] đậm không riêng mình [C] anh
Hứa hẹn [Dm] kia em nói với anh thì em [Gm] nói với người khác [Am] rồi
Anh sợ [Dm] mai sau sẽ không [Gm] người chung bước [Am] đường.
Là trời [Am] cao luôn thích trêu đùa cho ta kề [Em] bên
Nào ngờ [F] đâu anh mang sai [G] lầm đâu hay dối [C] lừa
Khó lòng [Dm] buông yêu đương trái ngang mà anh [G] cứ sớm chiều ngóng [Am] đợi
Con đường [Dm] kia biết sai hay [G] đúng nào ai thấu [Am] chăng?
Đk:
Vốn [Am] yêu em nhưng anh bây giờ chẳng thể làm [Em]
Cớ sao [F] anh khi yêu ai [G] lại khổ sở thế [C] này
Đến không [Dm] xong nhưng không muốn quên
Được bao [G] lâu đôi ta hạnh [Am] phúc
Mà tim [Dm] anh từ nay [G] sao cô đơn giá [Am] lạnh.
Hỡi em [Am] yêu cho anh được gì ngoài nhiều mỏi [Em] mệt
Tháng năm [F] trôi bên nhau bao [G] ngày còn lại dỗi [C] hờn
Chắc anh [Dm] không yêu em nữa đâu
Dù cho [G] tim anh như vụn [Am] vỡ
Dù cho [Dm] em còn cạnh [G] bên anh hay thế [Am] nào.
-- Version Anh Duy --
Vs1:
Lòng đầy [G#m] mông lung khi trao người yêu thương đậm [D#m] sâu
Vì người [E] em tương tư bây [F#] giờ đâu riêng mình [B] tôi
Hứa hẹn [C#m] ta trao nhau lúc xưa
Nàng đã [F#] nói với ai khác [G#m] rồi
Một ngày [C#m] kia, em có [F#] quay đầu cất bước [G#m] vội?
Nhìn Trời [G#m] cao, oán trách duyên mình sao như trò [D#m] đùa
Cả đời [E] ta đem ra đánh [F#] cược chờ một kết [B] cục
Quãng đường [C#m] đi ôi sao quá xa
Chạy theo [F#] hay buông tay ngưỡi [G#m] hỡi
Có nhiều [C#m] khi mông lung, duyên [F#] nay chẳng hay đúng [G#m] sai
Vốn dĩ [G#m] yêu thương rất sâu đậm nhưng phải làm [D#m] sao
Những khi [E] em mông lung anh [F#] chẳng biết làm thế [B] nào
Tiến không [C#m] xong, nhưng không muốn lui
Chẳng buông [F#] tay nhưng không thể [G#m] đến
Một con [C#m] tim buộc yêu [F#] thương chôn sâu đáy [G#m] lòng
Muốn hỏi [G#m] câu "tâm tư em trao cho tôi là [D#m] gì?"
Nếu buông [E] tay, xem nhau như [F#] bạn bè hay kẻ [B] lạ
Phải chăng [C#m] tim em đang đổi thay
Phải chăng [F#] em nay không còn [G#m] yêu
Phải chăng [C#m7] anh nên buông tay [F#] em, hay thế [G#m] nào?
Vs2:
Lòng đầy [G#m] mông lung khi trao người yêu thương đậm [D#m] sâu
Vì người [E] em tương tư bây [F#] giờ đâu riêng mình [B] tôi
Hứa hẹn [C#m] ta trao nhau lúc xưa
Nàng đã [F#] nói với ai khác [G#m] rồi
Một ngày [C#m] kia, em có [F#] quay đầu cất bước [G#m] vội?
Nhìn Trời [G#m] cao, oán trách duyên mình sao như trò [D#m] đùa
Cả đời [E] ta đem ra đánh [F#] cược chờ một kết [B] cục
Quãng đường [C#m] đi ôi sao quá xa
Chạy theo [F#] hay buông tay ngưỡi [G#m] hỡi
Có nhiều [C#m] khi mông lung, duyên [F#] nay chẳng hay đúng [G#m] sai
Vốn dĩ [G#m] yêu thương rất sâu đậm nhưng phải làm [D#m] sao
Những khi [E] em mông lung anh [F#] chẳng biết làm thế [B] nào
Tiến không [C#m] xong, nhưng không muốn lui
Chẳng buông [F#] tay nhưng không thể [G#m] đến
Một con [C#m] tim buộc yêu [F#] thương chôn sâu đáy [G#m] lòng
Muốn hỏi [G#m] câu "tâm tư em trao cho tôi là [D#m] gì?"
Nếu buông [E] tay, xem nhau như [F#] bạn bè hay kẻ [B] lạ
Phải chăng [C#m] tim em đang đổi thay
Phải chăng [F#] em nay không còn [G#m] yêu
Phải chăng [C#m7] anh nên buông tay [F#] em, hay thế [G#m] nào?
Coda:
Tình này [E] trao về em dù [F#] đúng hay là sai
Vẫn nguyên [D#m] vẹn, chẳng hề đổi [G#m] thay
[E] Những ký ức bên [F#] nhau còn [B] mãi
Giờ dứt [E] khoát quay lưng mà [F#] đi
Chẳng than [D#m] oán hay sân hận [G#m]
[E] Xin đem tình [F#] si bi thương gạt [D#m] hết. [E7]
(Bè):
Vốn dĩ [Am] yêu thương rất sâu đậm nhưng phải làm [] sao
Những khi [F] em mông lung, em [G] chẳng biết làm thế [C] nào
Tiến không [Dm] xong, nhưng không muốn lui
Chẳng buông {G] tay nhưng không thể [] tay nhưng không thể [Am] đến
Một con [Dm] tim buộc yêu [G] thương chôn sâu đáy [Am] lòng
Cứ nghĩ [Am] suy tâm tư em trao cho anh là [Em] gì?
Nếu buông [F] tay, xem nhau như [G] bạn bè hay kẻ [C] lạ
Phải chăng [Dm] tim em đang đổi thay
Phải chăng [G] em nay không còn [m] yêu
Phải chăng [Dm] anh nên buông [G] em nhau, hay thế [Am] nào?

Bình luận