Chiều trên [Em] phố dạo bước [C] chân một mình,
lòng trống [G] vắng ánh nắng ấm áp nhưng tim dường [D] như giá băng.
Chợt nhìn [Em] thấy hình bóng [C] ai ngang qua,
và [G] ánh mắt ấy đã khiến không gian dừng [D] theo phút giây.
Nhìn thật [Em] lâu mà trái [C] tim bồi hồi,
và lúc [G] ấy chỉ muốn ánh mắt em khẽ chạm [D] ta chút thôi.
Thầm [Em] mong từng phút [C] trôi thật chậm,
khi tìm [G] thấy ý nghĩa bao lâu mà tìm [D] chẳng ra.
Ta [Em] đang nghe tiếng nói trong veo, tim ta reo [C] vui từng lời yêu em,
ta ngất [G] ngây đứng mãi nơi đây dõi mắt trông [D] theo hình bóng ấy.
Ôi yêu [Em] sao ánh mắt đôi môi, ta yêu hương [C] thơm từ làn tóc em.
Nụ cười [G] yêu kiều, từng làn gió chiều xao [D] xuyến.
Em kiêu [Em] xa đắm đuối tim ta, ta mong một [C] lần được gần em hơn.
Em thướt [G] tha như muôn đoá hoa, em như ngôi [D] sao, ngàn tinh tú.
Em cho [Em] ta bối rối si mê khi em thì [C] thầm để lòng ta mong,
nhìn nàng [G] mỉm cười và rồi ngỡ mình say [D] nắng, ai ngờ [Em] say nàng.