Ver1:
Khi lên [Cadd9] năm với những ngây thơ còn non dại
Em bước [Em7] nhẹ đi trên từng trang giấy
Trắng [F] tinh khôi tựa hồng mây kiêu sa
Nắm [C] đôi tay nhẹ nhàng bay bao la
Thầy [Dm7] cô dạy cho chúng [G] em chữ "người".
Khi tương [Cadd9] lai rộng lớn đón em mười lăm tròn
Mái tóc [Em7] dài cô vẫn còn xanh thắm
Nếp [F] nhăn trên những gò trán in lâu
Chẳng [C] thể làm được thầy em quên mau
Đã [Dm7] bao mùa xuân lướt qua hỡi [Gsus4] thầy cô.
Dk:
Cuộc đời còn có bao nhiêu lần [F] mười năm
Để những đóa [G] hoa vẫn mãi luôn ngào [Em] ngạt thơm [A7]
Em lớn [Dm] lên trong vòng tay của [C] cha mẹ và được dạy [F] bảo, lòng nhân ái của [Gsus4] thầy cô.
Người là kí ức, bài học của [F] thời gian
Gửi niềm tri [G] ân có phải chăng là [Em] muộn màng. [A7]
Dẫu phấn [Dm] bay trắng xóa đôi [Fm] mắt đời, thì còn [F] biết bao nhiêu bài [G] học không [C] lời.
Ver2:
Khi hai [C] lăm đi với đam mê hoài bão rộng.
Em tìm [Em] về góc sân trường mênh mông.
Bóng [F] thầy tận tụy giảng đường mê say.
Giáng [C] cô yêu nghề học trò vui thay.
Giờ [Dm7] đây em đã trở về thăm [Gsus4] thầy cô