Đêm đông [F] xưa trong [C] chuồng chiên tăm [F] tối,
Nửa đêm [F] ánh sao ngời sáng [C] soi.
Bầu trời lừng [C] vang tiếng ca thiên [F] thần,
Cứu Chúa Jê[C] sus từ trời xuống [F] trần.
Bình an [F] khắp muôn dân.
Bình an cho [Am] khắp muôn dân.
Từng trời cao [Am] ngất Chúa Trời sáng [F] danh.
Vì nhân [C] thế điêu linh.
Vì thương nhân [Am] thế điêu linh.
Lìa ngôi cao [Am] quý Con Trời giáng [F] sinh.
Đêm đông lạnh [Bb] lùng Chúa xuống trần [F] gian,
Không tiếc chi [Gm] nơi thiên cung huy [C] hoàng.
Trời đông xa [F] tắp sáng ngời ánh [G] sao,
Bác sĩ bôn [F] ba đến với [C] lòng ước [F] ao.
[Bb] Huy hoàng,[Dm] Chúa con lâm [C] phàm.
Lời [C] ca [Gm] bát ngát không [F] gian.
Mừng [Bb] Jê[Dm] sus Christ giáng [C] sinh.
[Gm] Cứu ta thoát nơi khổ [F] hình.
Chiều đông [C] xưa Chúa sinh ra [Am] rồi.
[Am] Giờ đây xin giáng sinh trong [F] tôi.
Cho lòng [Dm] yêu mến Chúa không [Gm] thôi.
Cầu Ngài [C] cai trị lòng đến suốt [F] đời.