[Gm] Sao Chúa lại gọi con làm nhân [Eb] chứng cho [F] Ngài trong [Bb] cuộc trần này.
[Cm] Sao Chúa lại gọi [F] con đem Tin [Bb] Mừng cho người mọi [Gm] nơi.
[Gm] Vì đời con có gì [Cm] đâu có đáng gì [Bb] đâu để đem Tin [D] Mừng.
Biết [Gm] rằng con nhỏ bé mà [F] thôi nhưng vững tin nơi [Cm] Ngài xin vâng bước theo [D] Ngài.
ĐK: [D7] Này đàn lòng con vang [G] lên, vang lên rộn rã (hà ha há) [E7] .
Ánh [Am] sáng soi dẫn [D7] con lên [G] đường, ý Chúa con dám [Am] đâu coi [D] thường.
[D7] Nguyện một đời luôn trung [G] tín, tâm [Em] tư ủ ấp [A9] bao tình [D7] mến.
Ra đi minh chứng cho Lời [E7] Chúa để muôn [Am] nơi tin [D] nhận Nước [G] Trời.
2. [Gm] Nay Chúa lại gần con và âu [Eb] yếm ban [F] lời lúc [Bb] con ngủ [Gm] say.
[Cm] Con ngỡ ngàng khi [F] nghe tên con [Bb] được đổi lại từ [Eb] đây.
[Gm] Và Ngài đổi mới lòng [F] con thánh hóa đời [Bb] con phút giây đăng [D] trình.
Thế [Gm] rồi trông ánh nắng bình [F] minh chan chứa bao ân [C] tình con gieo bước an [D] bình.
3. [Gm] Xin mãi một niềm tin [Dm] niềm yêu [Eb] mến không hề phai [Dm] tàn Ngài [Gm] ơi.
[Cm] Con biết cuộc đời [F] con như chim [Eb] đậu trên cành cây [Gm] mới.
[Gm] Vì Ngài đã thắp vào [F] con đôi cánh để [Bb] bay khắp bốn phương [D] trời.
Dẫu [Gm] cành cây đôi lúc cằn [F] đi chim vẫn ca vang [Cm] lời cao rao Chúa muôn [D] đời.