Capo 4
Nhà [G] em cạnh bên nhà tôi sáng [D/F#] chiều về chung 1 lối
Từ [Em] lúc em là cô bé nhỏ trong [C] mắt tôi là mặt trời [D7] to to
Thời [G] gian dần lớn dần lớn em [D/F#] giờ đã xinh thật xinh
Nhiều [Em] lúc tôi không sao dấu được cảm [C] xúc khi nhìn vào mắt [D7] em
Nhớ em nhiều [G] lắm nhưng chẳng thể nói ra thành [D/F#] câu
Vì chắc em từ [Em] lâu chỉ xem tôi như ngừoi [C] bạn lâu [D7] năm
Nhưng với tôi thì [G] khác, em là là giấc mơ của [D/F#] tôi
Nhưng giấc mơ chẳng [Em] mấy êm đềm, ngừoi ngắm sao cùng [C] em bên thềm
[D] Chẳng phải là [G] tôi
Nhà [B] anh cạnh bên nhà tôi sáng [F#/A#] chiều về chung 1 lối
Ngày [G#m] bé chơi “cô dâu chú rể” anh [E] kết hoa cho tôi [F#7] đội lên tóc mềm
Thời [B] gian dần lớn dần lớn anh [F#/A#] giờ đã trông thật cool
Nhiều [G#m] lúc tôi không sao dấu được cảm [E] xúc khi nhìn vào mắt [F#7] anh
Thích sao chẳng [B] nói em chờ 1 tiếng yêu từ [F#/A#] anh
Ngốc ơi là [G#m] ngốc ngừoi ta thương anh vậy [E] mà sao chẳng [F#7] biết
Nhiều lúc em đã [B] cố giả vờ bước đi cùng [F#/A#] ai
Chỉ để muốn anh cầm [G#m] tay em lại, muốn anh bỏ [E] hết e ngại, [F#7] tỏ bày cùng [B] em
Tỏ bày cùng [E] em đi [D#7] anh, dù sao em [G#m] cũng là [F#] con gái [E] mà
Đừng để thời [C#m] gian trôi [F#] qua
[D#7] Lặng im không [G#m] nói khiến [F#] ta cách [E] xa dẫu tim muốn [C#m] gần
Vậy thì ai [F#7] sẽ là ngừoi nói trước đây [G#7]
Nhớ em nhiều [C#] lắm nhưng chẳng thể nói ra thành [G#/C] câu
Ngốc ơi là [A#m] ngốc, ngừoi ta thương anh vậy [F#] mà, sao chẳng [G#7] biết
Ngần ấy năm cạnh [C#] nhau đến [D#m] giờ, vẫn chỉ là bạn [F7] thôi.. [D#m]
Vậy [F7] nếu như không [A#m] phải giờ, (nếu như không [G#] phải giờ)
Thì chúng ta chờ [F#] đến bao giờ, [G#7] tỏ bày cùng [C#] nhau