Capo 1
[C] Có một người từng đặt vào bàn [F] tay anh cả bầu [Fm] trời.
[E7] Có một người [Am] nguyện ở lại cùng [Gm7] anh đến khi [A7] tàn hơi.
[Dm] Dẫu sóng gió gian [G] nan rã rời, [Em] bao lần em vẫn [A7] cứ mỉm cười.
[Dm] "Kiên cường lên nắm tay em rồi mình cùng [G] bước tiếp nhé anh ơi"
[C] Có một người chịu đựng cùng anh [F] chẳng than vãn một [Fm] lời.
[E7] Có một người [Am] tựa vào bờ vai [Gm7] mỗi lúc anh chơi [A7] vơi.
[Dm] Xuân hạ thu đông [G] em vẫn đợi, [Em] trao trọn thanh xuân [A7] không nghĩ ngợi.
[Dm] Có mội người từng [F] mơ nhẫn cưới, nhưng [G] anh không thể giữ lời.
ĐK:
Người từng [C] hứa sẽ chẳng cách rời đến [Em] nay chẳng thể chung [E7] đôi
Người từng [Am] xem như mối duyên trời, thế [Gm7] nhưng lại vẫn đánh [C7] rơi.
Phản bội lời [F] hứa hai đứa suốt [G] đời chung đôi, chỉ bởi vì [Em] anh một giây nóng [Am] vội.
Buồn [Dm] không em ơi? Hận không em ơi sao vẫn [F] chẳng than van nửa [G] lời.
Người từng[C] cho anh bao cơ hội thế [Em] sao anh nỡ buông [E7] rơi.
Người từng [Am] nắm chặt tay anh chẳng xa rời dẫu [Gm7] bao nhiêu năm vẫn [C7] đợi.
Mà vì cảm [F] xúc em đánh rơi [G] một giây thôi, tại sao [Em] anh buông tay quá [Am] vội?
Chẳng trả lại [Dm] cho em [G] dẫu chỉ một lần cơ [Fm] hội.[C]
(Để những [Dm] tháng ngày sau khi hối [G] tiếc cũng chẳng còn kịp nữa [C] rồi.)
BRIDGE
[C] Đi cùng nhau khắp nẻo chân trời, [Em] tay đan ngón tay những đắm say tuyệt [Am] vời.
Vậy mà lại chẳng [F] thể bên nhau suốt [Fm] kiếp đời.
[C] Anh ngày ấy chập chững vào đời, [Em] em ngày ấy hồn nhiên xinh đẹp rạng [Am] ngời
[Fm] Phút yêu ban đầu, chắp tay mong cầu [G] ngày đám cưới.