Hoàng Hôn Của Anh

Điệu: Điệu Boston
Tone: [C]
Capo 4
[C] Nếu một ngày mình trông thấy [G] nhau như hai người lạ
Thì [Am] em còn nhớ gì về [Em] xa xưa
Ngày ta đã [F] có những tiếng [G] yêu đâu ấm [Em] êm cùng [Am] nhau
Vượt qua hết [Dm] những giông tố trắc trở [G] trong tình yêu
[C] Đến một ngày ngày ta cách [G] xa cũng phải đến mà
Hoàng [Am] hôn ngày ấy thật đẹp [Em] đúng không
Vì có ánh [F] mắt ai đó nhìn [G] về phía [Em] anh rơi [Am] lệ
Chiều buồn [Dm] miên man theo bóng [G] lưng ai
Màu nắng nhạt [C] phai xa dần xa nhường chỗ cho [G] ánh sao đêm lẻ loi
Mình anh ngồi [Am] đây thương nhớ dĩ vãng phút giây bình [Em] yên hai ta bước qua
Có phải [F] anh vô tâm nên [G] vụt mất một hoàng [Em] hôn anh có thể ngắm [Am] cả đời
[Dm] rồi khi sau này chạm mặt nhau đôi lần hoàng [G] hôn kia có nhớ đến ta
Màu mắt buồn [C] thương vương chiều thu ngày hôm nay [G] anh xin để lại đây
Màu thương nhớ [Am] tím hết cả ký ức buổi chiều [Em] hoàng hôn em quay bước đi
Chẳng biết [F] mình ra sau ngày [G] sau và hoàng [Em] hôn trong anh có [Am] còn đẹp
Nhưng [Dm] chiều hôm nay ở tại nơi đây có một [G] người luôn thương nhớ em
Gửi hoàng hôn của [C] anh
Trên đường [C] đời tấp nập và vội vàng nếu vô tình dừng chân nơi phố nhỏ
Em có [G] thấy đâu đó duyên lỡ làng tàn phai nơi hoàng hôn đang cố đỏ
Nơi màu [Am] nắng của ai vương sầu thu còn đọng lại giọt sương trên mí mắt
Nơi phố [Em] vắng em vô tình hát ru để màu nắng đượm buồn hơn khi hát
Đến nay [F] hết thật rồi mang tiếc nuối thật nhiều nhìn bóng [G] lưng tàn phai chiều ráng đỏ
Chút mong [Em] nhớ tràn đầy tê tái hết lòng này ước mong [Am] sao bình yên hình bóng nhỏ
Cứ thương [Dm] nhớ rồi vờ như chẳng nhớ và chờ không trông mong vì sao lại hy vọng
Cho đến [G] hết đời này bao ký ức tràn đầy chẳng thể nào hết đau lòng khi mong
[C] Cho yêu thương tràn đầy người [G] qua đây
[Am] Cho bao nhiêu muộn phiền tan [Em] biến
Nơi [F] ánh dương [G] mờ Như [Em] tiễn ai chờ [Am] ai
Gửi tất [Dm] cả tình này trao đến [G] em hỡi hoàng hôn của [C] anh
Màu nắng nhạt [C] phai xa dần xa nhường chỗ cho [G] ánh sao đêm lẻ loi
Mình anh ngồi [Am] đây thương nhớ dĩ vãng phút giây bình [Em] yên hai ta bước qua
Có phải [F] anh vô tâm nên [G] vụt mất một hoàng [Em] hôn anh có thể ngắm [Am] cả đời
[Dm] rồi khi sau này chạm mặt nhau đôi lần hoàng [G] hôn kia có nhớ đến ta
Màu mắt buồn [C] thương vương chiều thu ngày hôm nay [G] anh xin để lại đây
Màu thương nhớ [Am] tím hết cả ký ức buổi chiều [Em] hoàng hôn em quay bước đi
Chẳng biết [F] mình ra sau ngày [G] sau và hoàng [Em] hôn trong anh có [Am] còn đẹp
Nhưng [Dm] chiều hôm nay ở tại nơi đây có một [G] người luôn thương nhớ em
Gửi hoàng hôn của [C] anh

Bình luận