Capo 2
Mình đã [Em] nói cho nhau rất nhiều nhưng thật sư ai [Bm] đâu muốn nghe,
chẳng lẽ [Am] sống cho riêng một [D] mình để không phải [G] suy nghĩ
Nhiều lần [Em] tỏ ra anh không cần không quan tâm [Bm] lo lắng ,
để em [Am] bơ vơ riêng một [Bm] mình anh cũng đâu [E7] vui gì ? [Em]
[C] Thôi thì để thời gian đành mang chúng [Bm] ta đi xa một chút,
Nếu trái tim [Am] cần sẽ luôn ỡ [D] bên nhắc nhủ em [G] rằng ?
Đừng [C] đi thật xa thật xa để trái tim [Bm] không còn nhìn thấy được,
Để [Am] lỡ kêu tên một [Bm] người cũng không nhầm [Em] ai
Đk:
Mỗi một chuyện tình [C] thôi là trăm bài thơ thành trăm bài [D] ca
Viết đến khi nào mà em nhận [Bm] ra thì mối tình ta đã không còn nguyên như lúc [Em] đầu
Mỗi một người mà [C] thôi lại không thể yêu lại không thể [D] quên
Dù cố bao nhiêu bao nhiêu lần cũng [Bm] không làm sao xóa đi hình bóng [Em] ấy
(Ngậm ngùi khúc [C] ca trong bao lâu sẽ được quên,
nhưng thôi trái [Bm] tim trái tim không thể.
Mình không thể [Am] yêu không thể quên phải làm [D] sao, khi ở [G] bên) [Am] [C] [B7]
Coda:
Tình yêu không thể nói thành [C] câu sao ta cứ mãi mãi im [Bm] lặng
Phải đặt tiêu đề gì [Am] đây ? Cho mối duyên [Bm] mình ngày càng đi [Em] xa