Capo 2
Nói ra làm chi cho [Am] lòng thêm buồn mắt môi đã hết những [F] dòng lệ tuôn
Thôi kiếm [Dm] tìm [E7] rồi mà sao lòng vẫn chẳng lặng [Am] im? [E7]
Cớ sao em nỡ vô [Am] tình buông lời? Dối gian gian dối khi [F] mình chia đôi?
Tôi không cần [Dm] nghe, không cần thấy không cần lấy [E7] đâu những câu nói u [Am] sầu.
Ngày xưa [Dm] em nói ra bao điều mộng [Am] mơ mà giờ [F] em khác [E7] chi đồ.
Miệng [Am] nam mô (nam mô, nam mô) Bụng một [F] bồ dao găm
Nếu [Dm] ta cạn duyên chớ [E7] nên mang nghiệp người [Am] ơi [E7]
Miệng [Am] nam mô (nam mô, nam mô) Bụng một [F] bồ dao găm
Chúc [Dm] em thật vui với [E7] những lời đồn về [Am] tôi.
Lúc xưa ta đã âm [Am] thầm xa rời cớ sao em lỡ xì [F] xầm về tôi
Tôi không cần [Dm] tiếc, không cần thiết không cần biết [E7] đâu những giải thích đau [Am] đầu.
Ngày xưa [Dm] em nói ra bao điều mộng [Am] mơ mà giờ [F] em khác [E7] chi đồ.
Miệng [Am] nam mô (nam mô, nam mô) Bụng một [F] bồ dao găm
Nếu [Dm] ta cạn duyên chớ [E7] nên mang nghiệp người [Am] ơi [E7]
Miệng [Am] nam mô (nam mô, nam mô) Bụng một [F] bồ dao găm
Chúc [Dm] em thật vui với [E7] những lời đồn về [Am] tôi.