[Em] Anh về đêm muộn uống say nhiều thế [Bm] Anh chẳng quay nhìn em luôn chẳng lẽ
[C] Là bấy giờ mà lỡ có xảy ra [B7] gì anh cũng chẳng hay
[Em] Anh chẳng khi nào nghĩ là em rời [Bm] xa nổi anh nhưng mà
Thật [Am] ngốc mới xem tình [Bm] yêu như tất [Em] cả
Ngày xưa [C] có ai bên cạnh anhBạn bè [Bm] cũng quên anh thật [Em] nhanh
Chỉ có [Am] mỗi em là chăm [D] sóc anh khi mà [G] anh chẳng còn gì nữa cả
Để giờ [C] anh trở lại phụng [D] vượng nhìn xung quanh [Bm] có bao nhiêu người [Em] thương
Nhìn lại [Am] em,anh thấy quá thương, lầm đường lạc [B7] hướng
Lúc tan những cuộc [C] vui đến cuối cùng rồi khi nhìn thấy [Bm] em ?!
Thức trông anh cả [Am] đêm nước mắt nghẹn [D] tròng có làm thất [G] vọng ?!
Em nhạt [C] nhoà cạnh người ta em bị bao người xô ngã
Từng là vị [Bm] trí quan trọng nhất với anh [Em] mà ?!
Giờ [Am] anh sống với [Bm] em có [Em] phiền không !
Khẽ run lên từ [C] lâu chẳng có một người ôm từ phía [Bm] sau
Nước mắt em tự [Am] lau cuốn lấy muộn [D] sầu chứ có sướng [G] đâu ?!
Chỉ cần [C] yêu là em đau Kể từ nay trở về sau
Chẳng còn em [Bm] nữa chẳng cần phải dấu em [Em] đâu
Tự [Am] nhiên sống [Bm] với những ai [Em] mình mong !
[C] Có nhiều điều em nghĩ vốn dĩ cuộc [Bm] sống
Chẳng thể may [Em] mắn như đã đợi [Am] mong
Thì đành buông [D] thả tất cả là [G] xong
[C] Đến một [D] ngày trái tim vụn [Bm] vỡ mới [Em] nhận
[Am] Ra chẳng có ai mà hết lòng [B7] hết phận