[C] Bươm bướm được hóa từ sâu vì nó đã từng rời khỏi kén
Chẳng muốn đánh [Dm] đổi bởi anh sợ quy luật sẽ bắt từ bỏ em
Ví anh là [C] đêm, em là ngày, ánh trăng này chẳng cần mặt trời nào thêm
[Dm] Qua những mong chờ thì bây giờ anh đã có thể ngã vào em
Những câu [C] hát tình tang, khẽ đưa ngón tay đan qua kẻ tóc
Kìa những giọt [Dm] buồn kia vương trên mi, này em ơi sao khẽ khóc?
[C] ...Hãy cứ như chưa từng được sống
Xuân hồng có [Dm] bấy nhiêu đâu, nằm xuống cùng anh và trải lòng, được không em !
[C] Từng áng mây bay hững hờ như hồn [Dm] em nhẹ trôi giữa trùng khơi
[C] Ta lặng im nhìn chân trời đang úa [Dm] màu
[C] Người có hay chăng những điều trong lòng [Dm] em đã muốn muốn nói từ lâu
Ở [C] nơi phương trời xa, ta vẫn muốn nói một [Dm] lời thương.
[C] Em ơi, hôm nay trời không đổ mưa, nhưng trong lòng [Dm] anh thì có chẳng biết em đã ngủ chưa?"
[C] Em vẫn còn thức đấy thôi, bên trong lòng [Dm] em cũng thế chỉ mong thời giờ nhanh trôi "
Sài Gòn đơn [C] côi, lẻ loi ngắm nhìn qua từ Thủ Thiêm
Là vì hằng [Dm] đêm anh cùng nỗi nhớ đắm mình nên vẫn chưa ngủ yên"
[C] ...Nơi em hôm nay trời lạnh lắm,
Chỉ mong có [Dm] anh ở cạnh lúc này cùng đôi bàn tay mình bận nắm "
Muốn ôm lấy [C] em, anh muốn ôm luôn cả buổi đêm thành phố
Hãy cứ vĩnh [Dm] hằng như vì tinh tú xin tình đừng càng thêm tàn úa
Thơm lên [C] em, thơm cả gò má đào ủ dột
Tách trà hương [Dm] vị tình ái sẽ được uống cạn khi những cái hôn ta trao đủ ngọt.