Tận Cùng Cô Đơn

Điệu: Điệu Bollero
Tone: [C]
Lyrics:
Tận [C] cùng cô đơn là một khoảng không rất [Em] lạ
Có những [F] tiếng thở dài thay từng lời [Fm] xót xa
[C] Nơi nỗi nhớ viết lên những câu ca
[Em] Nơi miền kí ức chỉ còn là phôi pha
Đã [F] từng có khoảng trời trong xanh và rộng [Fm] lớn
Chất chứa hết nỗi niềm ngày tháng ra giận hờn
Đã [C] từng có một người nơi ấy
Thả [Em] nỗi buồn anh tan vào mây
Đã [F] là người duy nhất cho anh thấy
[Fm] "Anh không lẻ loi cô độc giữa thế giới này... em [C] ơi"
Bỗng một ngày khoảng trời chẳng còn xanh
Em [Em] như tia nắng phai dần trong ngày mưa lạnh
[F] điều gì yêu thương đã hóa mong [Fm] manh
Lạc nhau nơi ngã rẽ chơi vơi đến bên anh
Âm [C] thanh anh vang lên với một chút nỗi buồn lạ
[Em] đâu hay tại nhau không còn chút vấn vương và
Đôi [F] chân của em đã muốn đi xa anh hơn
[Fm] Còn lại đây mình anh nhưng chẳng có giận hờn
[C] Ngước lên trời sao lại thấy anh nhỏ bé
[Em] bé đi một chút tựa như lời em thỏ thẻ
[F] Ánh trăng soi sáng cho con đường em bước
Còn [Fm] con đường anh, ánh sáng không tới được
Mỗi một [F] ngày cô đơn lại tìm đến
Hỏi anh [Em] rằng: "làm thế nào để quên?"
Một [F] hình bóng thân thuộc trong tim từng cạnh bên
Một [Fm] thanh âm vang lên một nỗi nhớ chênh vênh
Đến một [C] ngày anh chợt nhận ra rằng
Nỗi [Em] đau dồn nén mấy cuối rồi cũng lặng
Chẳng [F] cần nghe chẳng cần thấy chẳng cần nói có phải chăng
[Fm] khi anh bước qua một khoảng
"Không đó là [C] tận cùng cô đơn em biết không?"
Nơi anh [Em] không cần những gì từng đợi mong
Nơi [F] mỗi bước chân anh là một lần lạc lõng
Nơi [Fm] cảm xúc nhạt dần rồi phai tàn theo gió đông
[C] Tận cùng cô đơn là một khoảng không rất lạ
[Em] Có những tiếng thở dài thay từng lời xót xa
Nơi [F] nỗi nhớ viết lên những câu ca
Kí ức hóa phôi [Fm] pha
Còn tình ta giờ [C] tan rã... em à [Em]
[F] [Fm] [C] [Em] [F] [Fm]
Nếu một [C] ngày em cảm thấy chơi vơi
Ngày mà [Em] em dừng bước, giữa ngã rẽ cuộc đời
Ngày [F] đôi môi nhỏ bé cũng chẳng nói nên lời
Ngày [Fm] nửa vời người rối bời ngày cô đơn tìm tới
Thì [C] em ơi...
Nơi tận [Em] cùng ấy có người vẫn đang đợi
Chờ [F] đợi một khoảnh khắc đôi chân em bước tới
Chờ [Fm] đợi một lần em không còn chơi vơi
[C] [Em] [F] [Fm]
[C] [Em] [F] [Fm] [C]
[Em] Anh nhớ em...
[F] Nhớ đôi môi ấy [Fm]
Khoảnh khắc mình chợt [C] thấy
Anh [Em] nhớ em...
[F] Cô đơn nơi anh đáng sợ [Fm] thật

Bình luận