ĐK. Ôi Thiên [Am] Chúa![Dm] Do [E] lòng nhân [Am] hậu, [E]
Ngài đã chuẩn [Am] bị chỗ định [E] cư cho kẻ cơ [Am] bần.
1. [Am] Người hiền đức vui [Dm] mừng đứng trước Thiên [Am] Nhan, cõi [G] lòng sung [C] sướng.
[Dm] Được chiêm ngắm Nhan [G] Ngài tâm tư hoan [C] lạc, hạnh [F] phúc nào [E] hơn?
[Am] Hãy ca hát lên [Dm] mừng Chúa rất uy [A] quyền, danh [E] Ngài vinh sáng.
[F] Hãy tân [Dm] trang con [C] đường cho [Dm] Vua ngự [E] giá rầy đến viếng [Am] thăm.
2. [Am] Ngài là Đấng nhân [Dm] từ cứu giúp những [Am] ai đơn [G] độc, côi [C] cút.
[Dm] Người đơn chiếc, góa [G] bụa Chúa xót thương [C] nhìn bênh [F] đỡ, ủi [E] an.
[Am] Ngài tạo tác cửa [F] nhà cho [G] ai cơ [C] bần đang bị quên [E] lãng.
[F] Chúa phá [Dm] tan gông [C] cùm, đưa [Dm] bao tù [E] nhân về chốn hưng [Am] thịnh.
3. [Am] Ngài làm ân [F] huệ tưới xuống dân [C] Ngài muôn ngàn ơn [E] Thánh.
[Dm] Ngài nâng đỡ cho [G] họ lúc sức đã [C] kiệt, thân [F] xác tả [Em] tơi.
[Am] Đoàn chiên Chúa nay [F] được an cư do [C] lòng nhân [A] hậu của [E] Chúa.
[F] Chính nơi [Dm] đây Chúa [C] dành cho [Dm] ai nghèo [E] túng được sống ấm [Am] no.