Chỉ bình thường [G] thôi một nghề giáo [Bm] nghèo một đàn con [Am] đông.
Mẹ [Em] tôi rất bình thường [Cmaj7] thôi bàn tay bé [Bm] nhỏ dáng gầy thanh [D7] thanh.
Mười [G] tám Mẹ đi lấy [Em] chồng đường tơ bỡ [Am] ngỡ gót hồng chưa [D7] phai.
Áo [C] dài giày gót chân [Am] cao mưa lầy chốn [D7] lạ làm dâu xứ [G] người.
Thuở [B] còn súng nổ đạn [Em] rơi, lớp trường mẹ [E7] vẫn không rời một [Am] hôm.
Chăm [D] nội mình mẹ vuông [G] tròn, đỡ nâng giặt [B7] giũ yêu thương nhẹ [Em] nhàng.
để [D] cha phấn đấu trọn [C] đường để đời thêm [F#dim] một vợ hiền: Mẹ [Em] tôi…
Sang [G] nghèo trải hết mẹ [F#dim] ơi sang mà trang [Am] nhã nghèo mà thanh [Em] cao.
Trái [E] tim nhân ái dạt [A] dào lặng thầm mà [F#m] vẫn như sao sáng [B7] ngời
Bao [A] lần nhường bát cứu [G#m] người phần mẹ miếng [A] cháy Với vài cọng [B7] rau;
Từ [C#m] tâm như phép nhiệm [A] màu, là phương [C#m] thuốc mẹ chữa đau bao [E] người.
Tình [F#m] đời lắm lúc đầy [G#m] vơi, lòng mẹ phẳng [B7] lặng mặc đời thua [E] hơn.
Có [C] câu: “gánh khổ đổ [Em] non”, riêng Mẹ nhận [G] cả ôm tròn hai [Am] tay,
Đường [D] xa trĩu nặng vai [A7] gầy mà yêu thương [D7] vẫn tràn đầy bao [G] la…
Mẹ [G] yêu ngày xửa, ngày [C] xưa bốn bên cha [Bm] mẹ ông bà tổ [D7] tiên.
Mẹ [Gsus2] là dâu hiếu vợ [Am] hiền, chở che em [C] út kính nhường bề [G] trên,
Chu [C] toàn chạp giỗ không [Am] quên mẹ làm bằng [F#dim] cả trái tim nhiệt [G] thành.
Đàn [C] con trai gái thành [Bm] danh suối nguồn công [D7] mẹ luôn dành cho [G] con.
Núi [Em] mòn lòng mẹ không [Bm] mòn mênh mông tình [D7] mẹ mãi còn trong [G] tim…
Nói [C] sao hết chữ mẹ [Am] hiền, yêu sao cho [F#dim] thỏa ước nguyền cháu [G] con.
Mẹ [Gsus2] cười lấp lánh mùa [Am] xuân, Mùa xuân nhân [D7] thế Tuổi gần tám [G] mươi…