Capo 2
ĐK. Thân lạy [Em] Chúa, [Em/D] Ngài là [Cmaj7] chốn [E7/B] chúng con nương [Am] thân,
từ đời [D] nọ [Bm7] qua đến đời [Em] kia.
1) Ôi một ngàn [Em] năm, với [Am] Chúa, tựa một đêm [Em] qua.
Như là một [B] thoáng vụt [A#dim7] chốc [B7] năm canh qua [Em] mau.
Chúa truyền phàm [Am] nhân trở [D] về cùng với tro [G] bụi.
Chính Ngài đã [B] phán: "Trở [B7] về với gốc của [Em] mình!"
2) Chúa làm họ [Em] trôi êm [C] như [D7] người năm chiêm [G] bao. [Em]
Thân phận họ [B] như cỏ [A#dim7] lá [B7] xanh tươi, xum [Em] xuê.
Ban ngày trổ [Am] hoa nhiều [D] nụ, tươi tốt, xanh [G] mượt. [Em]
Khi chiều vừa [B] xuống tàn [B7] tạ, khô héo, gãi [Em] rụng.
3) Xin Ngài dạy [Em/C] con biết [D] đếm ngày giờ trôi [G] qua. [Em]
Tôi luyện dùm [B] con lòng [A#dim7] trí [B7] khôn ngoan bội [Em] phần.
Xin trở lại [Am] đi! Ngài [D] chờ cho đến bao [G] giờ? [Em]
Xin tỏ lòng [B/D#] thương phận [B7] này, tôi tớ thấp [Em] hèn.
4) Mong được thỏa [C] thuê, no [D] say [D7] tình Ngài yêu [G] thương. [Em]
Để lòng rộn [B] vui, mừng [A#dim7] rỡ, [B7] hân hoan trọn [Em] đời. [E7]
Xin Ngài rộng [Am] ban tràn [D] đầy ân sủng cao [G] vời. [Em]
Xin Ngài củng [B] cố mọi [B7] việc tay chúng con [Em] làm.