verse:
Phận duyên ngang [Dm] trái em đi theo ai về đâu
Rất [C] xa đến nơi chẳng còn hai ta
[Dm] Quên đi bao yêu thương còn đây
Để bây [F] giờ phải tan tành theo khói mây
Tại sao em [Dm] nỡ vô tâm quay lưng rời đi
Bỏ [C] anh nơi đây một mình chơi vơi
Lệ [Dm] rời nhưng anh chẳng thể kìm nén được em [G] hỡi
chorus:
Một người đàn [Dm] ông luôn yêu thương em thật tâm
Vậy mà em [C] nỡ buông đôi tay đi âm thầm
Để lại anh [Dm] với nơi đây bao nhiêu buồn đau
Kể từ [F] khi mà em vội vàng bước mau
Người ta có [Dm] tốt với em như anh đã từng yêu
Hay chỉ xem [C] em như là nắng cuối chiều
Có [Bb] giống như anh đã [C] yêu thương em rất [Dm] nhiều