Chanh tuyết [C] vàng ở Làng Yên Phụ Đường ở trên đôi môi
Tiếng [C7] cười đùa đập màng nhĩ Càng nghĩ càng thấy hồi đó lôi thôi
O[F] kay, gió mát hồ tây ngồi vì wifi có phát ở đây
Bật bật [Fm] bật chút nhạc, jbl pin còn nửa cây
[C] 5 chiếc ghế biết thế gọi thêm 1 thằng cho full bàn
[C7] Thôi không lo nghĩ nữa xin con beat anh em tôi chung làn
[F] Mặt trời đượm buồn ở hướng 2h, bên phải Sheraton
3 đám mây [Fm] trắng này khoác vai nhau, bầy chim kêu ca [C] dần
Chậm rãi tôi thêu ra vần Rồi đan nó lại rồi [C7] may thành áo, ẩn dụ kiểu phê pha
4 chanh tuyết được bê ra [F] dần, đây đúng là thứ ta cần
Cũng chẳng có nhiều lo [Fm] nghĩ, chuyện cười đã kể 3 lần
Cái thời mà 1 cú [C] crush cũng có thể sẽ khiến ta đần
Cái thời cho vay 10[C7] k thêm trứng, cũng có thể sẽ khiến ta thân
Cái thời trưa nào ra [F] Viking cũng gặp nhau, có thể khiến ta [Fm] thân
Và người [C] cho đi bao nhiêu Người nhận lại được bao điều?
Chỉ muốn tặng [C7] nhau những cái chân thành chẳng gì cao siêu
Trống đánh vào giờ, Cùng [F] trốn chào cờ nào ngờ cả 2 cái tên vào tờ bản kiểm điểm
[Fm] Chờ trong phòng hiệu trưởng ta ngồi luyên thuyên:
Lang thang mùi hương ở [C] đâu, khi mà em bước qua
Vẫn là quần jeans với áo sơ [C7] mi, không áo dài không thướt tha
Chắc là lỡ thích em thật [F] rồi Đứng dậy xong lại ngồi
Ngước lên ngay mặt [Fm] trời
[C] Cái thời nếu cảm thấy áp lực học, có thể biến ra [C7] sân
Bóng rổ hoặc là đá cầu, sẽ làm nó biến tan [F] luôn
30k 3 chai 0 độ, ae cùng lên tầng [Fm] 4
Thấy mấy em gái lớp văn lại đứng ở trên nhòm [C] xuống
Bây giờ đông bạn muốn có lương cao phải [C7] lập công trạng
Bây giờ đến tuổi bắt đầu mê tín để dập giông [F] hạn
Bây h phải tập không bạn, xã hội chả biết tin [Fm] ai
May vẫn còn mấy ông bạn, vẫn ngồi với nhau mong [C] cốc chanh tuyết này không cạn
Em à anh [C] biết Cho dù anh chả nhớ em, nhưng mà về em anh [C7] viết
Kỉ vật trong bộ nhớ anh, là đôi mắt màu xanh [F] biếc
Trời ban gì thì anh nhận, còn thời gian thì anh [Fm] giết
Vụt mất thì vì anh chậm, vì thời gian anh toàn [C] giết
Đổ lỗi cho ai ngoài mình, nên tốt nhất đừng nên [C7] tiếc
Ngoài kia xe còi inh ỏi, anh thà giả mù câm [F] điếc
Toàn mấy câu chuyện nhỏ con, nhưng nhờ nó mà anh [Fm] biết
Bước qua nhau là duyên phận, còn dừng chân thì là chanh [C] tuyết