Capo 4
1. dừng lại [G] đây, chốn xa hoa nhộn [D] nhịp,
cùng lời [Em] gió, tìm đến chốn [D] bình yên, [G]
là khoảng [C] khắc gạt đi bao ồn [D] ào,
để lại [Bm] đây khoảng lặng Chúa [Em] với con,
cùng [Am7] sẻ chia, [C] bao niềm vui, nỗi [Dsus4] buồn... [C#]
Nhẹ nhàng [G] con bước đến với [D] Ngài,
con mang [Em] theo bao ưu phiền lắng [D] lo,
Chúa [C] ơi! Xin cho [Bm] con ở [Em] lại,
ở với [Am] Chúa trọn [D7] cả hôm [G] nay.
Những phút [Em] giây con ngồi bên [D] Chúa
là khoảng [C] lặng đẹp nhất cuộc [G] đời
dù ngoài [Am7] kia sóng gió quá [D] mịt mù [Bm]
thì lòng [C] con luôn vẫn bình [D] an.
Hãy để [G] con ở lại nhé [Bm7] Chúa ơi! [B7]
bên bờ [Em7] vai Giê-su đầy yêu [D] thương, [G]
khẽ [C] ru con trong giấc [Bm] mơ nhẹ nhàng. [Em]
Thật ấm [Am7] áp bên vòng tay [D] Chúa ôm [G] con.
2. Từ lời [G] yêu, Chúa cho con vào [D] đời
bàn tay [Em] Chúa, nhẹ chạm đến [D] lòng con, [G]
chợt tỉnh [C] giấc mơ đẫm bao [D] lệ nhoà,
vì con [Bm] đã bỏ quên Chúa [Em] mất rồi.
[Am7] Chúa ơi, [C] xin tha thứ đời [D] con.
Nhẹ nhàng [G] con bước đến với [D] Ngài,
con mang [Em] theo bao ưu phiền lắng [Bm] lo, [D]
Chúa [C] ơi! Xin cho [Bm] con ở [Em] lại,
ở với [Am] Chúa trọn [D7] cả hôm [G] nay.
Những phút [Em] giây con ngồi bên [D] Chúa
là khoảng [C] lặng đẹp nhất cuộc [G] đời
dù ngoài [Am7] kia sóng gió quá [B] mịt mù [G]
thì lòng [C] con luôn vẫn bình [D] an.
Hãy để [G] con ở lại nhé [F#m7] Chúa ơi! [B7]
bên bờ [Em7] vai Giê-su đầy yêu [D] thương, [G]
khẽ [C] ru con trong giấc [Bm] mơ nhẹ [Em] nhàng.
Thật ấm [Am7] áp bên vòng tay [D] Chúa ôm [G] con.
khẽ [C] ru con trong giấc [Bm] mơ nhẹ [Em] nhàng.
Thật ấm [Am7] áp bên vòng tay [D] Chúa ôm [G] con.