Capo 2
Em [C] biết không? Sài gòn giờ đây đã [G] mất đi ánh mặt trời
Em [Am] biết không? Cuộc đời của anh đã [Em] thiếu vắng em rồi
Hạnh phúc [F] ta trao cả một [Fm] thời chỉ một phút [Em] giây đánh mất cả [Am] cuộc đời
[Dm] Nhìn chơi với để nhớ em chút [G] thôi
Em [C] nhớ không? Lần đầu gặp nhau giữa [G] quán quen xưa
Em [Am] nhớ không? Ngày mình giận nhau chẳng [Em] nói câu gì
Dẫu trước [F] đây đã hứa với [Fm] nhau sẽ nắm [Em] tay đi suốt cuộc [Am] đời
Mà [Dm] sao giờ đây chỉ riêng mình anh với [G] nỗi cô đơn
Chỉ là một [C] câu ngây ngô khờ dại anh đánh mất [G] em trong cơn mộng dài
Một lời xin [Am] lỗi đầu môi mà sao giờ đây chẳng thể nói [Em] hết thành lời
Em đã [F] buồn nhiều đến [Fm] thế, em hi [Em] sinh vì anh như [Am] thế
Mà sao [Dm] anh vô tâm đánh rơi người anh yêu [G] nhất
Chỉ cần bên [C] em yêu em một lần dù là đắng [G] cay đau đớn vạn lần
Anh xin [Am] chấp nhận mặc cho khổ đau để [Em] mãi mãi mãi mãi bên em
Anh xin [F] nhận vì mọi lầm [Fm] lỗi, anh hối [Em] hận vì đã đánh [A7] mất em
Em [Dm] đã vì anh, mà [G] anh đâu biết [C] đâu