Capo 4
Từng ngày [C] nhớ Từng đêm [Em] mơ
Rồi một mình [Am] khóc thút thít với nỗi xót xa trông [F] chờ
Buồn than [C] thở Buồn ngẩn [Em] ngơ
Buồn vì người [Am] chẳng biết đến giữa chúng ta là [F] duyên nợ
Anh như một [C] áng mây Bay xuôi ngược [Em] đó đây
Em chẳng thế [Am] níu anh về vòng [F] tay
Thương anh là [C] em đợi Bao lâu cũng [Em] thấy vui
Em theo người [Am] mãi, không rời người [F] ơiiiii
Dù ai nói ngả nói [C] nghiêng Rằng em yêu quá [Em] hoá điên
Mặc kệ em vẫn sẽ [Am] yêu và thương , chờ anh nên tình [F] duyên
Dù ai nói tới [C] nói lui Rằng em quá ngốc [Em] ngếch rồi
Một ngày anh sẽ đến [Am] thôi, ngày đó ngày chúng ta thành [F] đôi
Thương anh là em [C] đợi
RAP
Người [C] ta nói ngả nói nghiêng , Phan [Em] Hiển này thì chẳng nói ngoa
nói [Am] ra anh yêu em nhất, là vì anh [F] muốn cùng em đến già
baby vì em [C] bốc lửa như điệu la tinh
bao anh mắt người [Em] ta nhìn em như thả thính
nên là anh phải [Am] chớp nếu không người ta rình
mang em về xin [F] bố “ cho con lập gia đình”
anh biết [C] là, anh vẫn rén nhưng em nấu [Em] gì thì anh hứa anh vẫn khen
em quét [Am] nhà, anh rửa chén đưa em đi [F] chơi mỗi khi phố lên đèn
yêu em nhiều [C] lắm anh đâu có nề hà yêu em lúc [Em] diện kể cả khi xuề xòa
lỡ có cãi [Am] nhau mình cũng huề mà vậy em có [F] muốn cùng anh về nhà ?