Capo 4
[G] Bài ca đầu tiên. Họ dặn là: [D/F#] Em không được muộn phiền!
Đừng ưu [Em7] tư, đừng lo lắng, để suy [Cmaj7] nghĩ, để trong trắng.
[G] Bài ca lần hai. Họ để lại [D/F#] em phiến đá để mài.
Đừng làm [Em7] sai, đừng làm khác, Để suy [Cmaj7] nghĩ, để cảm giác.
[G] Nói, nói đi em ơi. Điều gì làm [D/F#] em luôn mong thay đổi?
[Em7] Cũng đã qua lâu rồi. Vậy thì, nói, nói đi [Cmaj7] em ơi.
[G] Tình yêu đầu tiên. Họ dặn là: [D/F#] Yêu không được muộn phiền!
Đừng ưu [Em7] tư đừng vô cớ, Để cuộc [Cmaj7] vui, để nhung nhớ.
[G] Nói, nói đi em ơi. Điều gì làm [D/F#] em luôn mong thay đổi?
[Em7] Cũng đã qua lâu rồi. Vậy thì, nói, nói đi [Cmaj7] em ơi.
[G] Khóc, khóc đi em ơi. Điều gì làm [D/F#] con tim thôi đau đớn?
[Em7] Hãy, hãy thôi nghe người. Mọi người cùng [Cmaj7] khóc, khóc như em thôi.
Quá [G] khứ cứ sẽ ở đó cũng đành, chỉ [D/F#] em mới biết sao để chữa lành.
Tha [Em7] thứ cũng không thể ép được rồi em sẽ [Cmaj7] quên.
Quá [G] khứ cứ sẽ ở đó cũng đành, chỉ [D/F#] em mới biết sao để chữa lành.
Tha [Em7] thứ cũng không thể ép được, tự em sẽ [Cmaj7] quên.
Quên, quên đi [G] em thôi.