Mùa đông[G] lạnh giá,
[G/F#] Con phố cũ xưa như vẫn còn[G7] đó , biết bao nỗi[C] buồn.
Những tháng[Am] ngày dần trôi qua [D] mau, và lại [Bm] nối tiếp những buồn[E7] đau.
[Am] Một mình tôi cảm thấy sao quá cô đơn lạc [D7] lõng.
Rồi em[G] chợt đến,
[G/F#] Em mang đến cho tôi bao hạnh[G7] phúc, xóa đi nỗi[C] buồn.
Nhớ những ngày[Am] mùa đông giá[D] rét, và sẽ nắm[Bm] với chút tiếng[E7] cười.
[Am] Thời gian ấy em đâu biết tôi đã yêu[D7] em.
ĐK:
Hãy bên [G] tôi, một lần thôi[G/F#] ,
Hãy lắng [Em] nghe, tình yêu đơn [E7] phương em đâu có hay,
Tôi đâu [C] cần em hãy yêu[Cm] tôi, mà chỉ xin[Bm] em hãy lắng[E7] nghe, lời yêu[Am] thương xuất phát từ tận trái[D7] tim.
Bao kỉ [G] niệm, mãi không hề phai[G/F#] ,
Ánh mắt của [Em] em, sẽ còn in mãi [E7] trong trái tim tôi,
Tôi sẽ mãi[C] chỉ yêu mình [Cm] em, nhiều khi vui[Bm] và đôi lúc buồn[E7] , ( bao đắng cay[Am] tôi nguyện giữ trong tim[G7] tôi )x2
(Tặng B.Yến <3)