Capo 2
Lắm lúc anh thường [C] nghĩ Chuyện mình hợp tan do [G] đâu
Phải chăng mình yêu sai [Am] cách, chẳng biết gìn giữ hay chưa hiểu [Em] được trong nhau
Tình yêu đầu tiên như [F] thế to lớn như [G] thế mất lâu thật [Em] lâu để chung lối [Am] về
Nhưng [Dm] tất cả chỉ kết thúc bằng câu chia [G] tay!
Và lắm lúc anh lại [C] nghĩ tình yêu buồn nhỉ em [G] ơi
Nhiều khi dặn lòng đừng [Am] khóc nhưng nước mắt cứ trên mi chực [Em] chờ tuôn rơi
Hoàng hôn đẹp là do [F] nắng nhưng vắng em [G] nắng cũng không còn [Em] mơ màng qua lối [Am] này
Đôi [Dm] lúc anh nhớ em [Fm] lắm ! Ngồi cười vu [G] vơ
Chẳng như chúng ta bây [C] giờ tình yêu thật buồn em [G] ơi!
Mình [E7] nhớ không xong, mà [Am] buông cũng không kịp nữa cứ ôm nỗi [Em] đau vào lòng!
Thà cứ giận hờn khi [F] nắng khi mưa còn [Em] hơn giờ tìm nhau [A7] không thấy nữa
Không [Dm] biết nơi đó em có người chở che [G] chưa
Buồn như chúng ta bây [C] giờ người quên còn người vẫn [G] nhớ
Người [E7] bước đi xa thật [Am] xa người cứ ôm mãi giấc mơ khóc [Em] xong lại cười!
Tình yêu mà buồn như [F] thế yêu một [Em] người mà buồn đến [A7] thế!
Trời [Dm] cao còn có khi nắng, khi mưa mà [G] sao ta mãi không không về với [C] nhau.