Capo 3
Tone [Am]
[F] Một ngày mùa thu gió nhẹ trời thoáng và xanh
[F] Cạnh điếu thuốc lá, cà phê, gạt tàn là anh
[Em] Ngồi nhìn ra ngoài hiên nắng trước sân thi nhau đổ
[Am] Bật một bản tình ca anh lặng nghe nhớ về ngày xưa cũ
[F] Sài Gòn mùa này nắng chẳng gắt, cũng chẳng mưa ngâu
[F] Em đừng lo vì anh bây giờ chẳng còn bận tâm đến ngày xưa đâu
[Em] Vẫn là anh ngày đó vẫn hồn nhiên và chất phác
Cùng [Am] bản tình ca da diết đậm chất thơ và chất rap
[F] Thật ra cũng có đôi lúc anh lại nhớ về em
[F] Nhớ những ngày mình còn cạnh nhau khi trời sáng đến tận trời đêm
[Em] Những ngày tháng đó với anh êm đềm và tha thiết
[Am] Bây giờ chỉ còn mình anh ngồi bên thềm bật bài nhạc da diết
[F] Đừng lo lắng gì cả anh thấy cũng chẳng sao đâu
[F] Vì anh biết cả đời người sống tình yêu cũng chẳng bao lâu
[Em] Em hãy nghĩ về bản thân nghĩ về những thứ ta từng có
[Am] Và hãy sống thật hạnh phúc như chúng ta đã từng đó
[F] Có một người vẫn chờ chờ đợi em, cùng [Em] tháng ngày dài mỏi mòn [Am] và bao nhiêu nhung nhớ
[F] Sẽ biến tan vào giấc [Em] mơ chẳng [Am] thể giữ tay em lại
[F] Biến tan vào giấc mơ ngày tháng êm đềm
Em cho anh mơ, em cho anh say rồi em lại [Em] đi đâu
Nó là, nó là...hàng tá cảm [Am] xúc của anh đã trao.
Em lấy đi mấy lần nữa thì cũng chả [F] sao .. wo..wo
Em cho anh mơ, em cho anh say rồi em lại [Em] đi đâu
Nó là, nó là...hàng tá cảm [Am] xúc của anh đã trao.
Em lấy đi mấy lần nữa thì cũng chả [F] sao .. wo..wo
[F] Liệu anh phải mất, mất bao lâu để có thể ra dáng là người.
[F] Có thể nắm đôi tay em đi, mình cùng qua những ngày tháng mà cười.
Mất bao [Em] lâu để làm việc ấy, anh không tính được mốc thời gian.
Vì cơ [Am] hội không thể giành lấy, nên mộng đẹp sẽ cũng vỡ tan.
Anh không thể [F] thoát ra dòng thời gian để quay lại ngay phút ban đầu.
Vì anh lỡ [F] trót, trót si mê em bằng cung bậc những nấc thang màu.
Cứ vô [Em] tình anh lại rơi vào đúng nhân vật em đã up ở trên story.
Anh phải [Am] tập đối diện với những mất mát mà anh chẳng muốn cho đi...Em ơi
[F] Anh bất chợt quay sang khi kim đồng hồ vẫn vang
Tích [F] tắc vào 3h sáng nỗi buồn anh viết thành cẩm nang
Bút chấm vào [Em] giấy vàng, phút chốc lại thấy nàng
Trên đường [Am] phố gặp nhau đừng cố chào, tâm tư một khối đừng cố vào
Đành [F] cố bên trong thành phố khi bầu trời sáng màu xác xơ
Một hành [F] tinh xoay quanh chính nó, nỗi lòng cuộn tròn thành một khối tơ
Người mang trên [Em] vai thật nhiều ước mơ, lấy trái tim mình làm thành thước đo
Thôi thì dang [Am] tay để nhường chỗ, đôi khi ban mai là bức tường vỡ
Anh đâu [F] thể giữ lấy người ấy cất giữ bên trong một khối cầu
Phác hoạ [F] vào bên trong nhật ký nhưng thiếu 1 nét để phối màu
Ta đâu muốn [Em] nối vào vẽ thêm bất kì vệt tối nào
Vừa sáng người [Am] giấu rồi mang đi, ngày tháng từng có dần tan vì
Có một [F] người đợi em tay cầm nhành hoa đặt trước cửa
Tính tò [F] mò dần thành thói quen lùi về đằng sau thêm 1 bước nữa
Rồi đến một [Em] lúc nào đó khoảng cách từng lúc càng cách xa
Thu mình [Am] vào bên trong một xó tâm hồn đến lúc phải tách ra